TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 54

Lorenzo Carcaterra

Trẻ em đường phố

Dịch giả: Thảo Trân

Chương - 14

Connors cho xe chạy chậm rồi dừng lại bên con đường Via Toledo. Nhìn
qua tấm kính chắn gió, anh thấy hai thằng nhãi đang chặn trước mũi xe anh.
Một đứa gác chân lên một trái bóng tròn bơm thật căng. Cả hai trông chỉ
khoảng tám tuổi, quần áo chúng mặc đã sờn rách. Đứa nhỏ hơn mỉm cười
nhìn Connors, bàn chân trần lăn trái bóng bằng những ngón chân một cách
thành thạo. Nó có mái tóc vàng óng ả và nước da rám nắng màu bánh mật.
Dante ngồi từ hàng ghế sau lên tiếng:
- Tránh đường ra đi, chú ấy là người Mỹ. Chú ấy đến đây giúp chúng
ta.
- Đó là hai người trong đội của các cháu ư?
Connors hỏi, mắt không rời cậu bé đang tươi cười. Gaspare đáp:
- Dạ phải, đứa lớn tên là Roberto, nó chẳng tin ai cả đâu, ngay cả tụi
cháu là bạn thân nhất của nó, nó cũng chẳng tin nữa là.
Dante nói:
- Đứa kia là Fabrizio, nó yêu mến tất cả mọi người, nó thích bóng đá.
Nó đá banh giỏi lắm. Có thể một ngày nào đó nó sẽ chơi trong đội tuyển
của Naples.
Connors xuống xe chìa tay ra:
- Vậy mà chú không biết là ở Ý người ta cũng choi bóng đá cơ đấy.
Fabrizio trả lời:
- Ở đây ai cũng chơi bóng đá cả, đó là môn thể thao phổ biến trên toàn
quốc. Mỗi thành phố đều có đội tuyển riêng, và từ các đội tuyển thành phố
người Ý chọn ra một đội đại diện cho nước Ý đi thi đấu với các quốc gia
khác.
Connors hỏi:
- Có bao giờ đội bóng của Ý đấu với đội bóng của Mỹ chưa?
Pepe nói;
- Chưa bao giờ chúng cháu nhìn thấy đội bóng của Mỹ, nhưng nếu như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.