TRẺ EM ĐƯỜNG PHỐ - Trang 57

người bạn mới.
Fabrizio bước lên cạnh anh, túm lấy gấu áo anh mà giật:
- Cháu sẽ là bạn của chú và là bạn của con chó kia nữa.
Connors mỉm cười cúi xuống trước mặt Fabrizio, anh nhặt trái banh lên,
giữ nó trong tay.
- Nó không phải là con chó của chú đâu. Nó và chú chỉ mới làm quen
với nhau và đi cùng nhau một đoạn thôi. Nhưng chú nghĩ nó cũng mừng
không kém chú khi có được một người bạn như cháu.
Fabrizio lấy trái banh lại.
- Vậy cháu sẽ dậy chú chơi bóng đá, cháu sẽ huấn luyện chú trở thành
một cầu thủ Mỹ giỏi nhất ở Naples.
- Suy cho cùng, cuộc chiến này cũng mang lại một điều gì đó tốt đẹp
đấy chứ.
Anh nói và xoa đầu Fabrizio. Anh nhìn Roberto, thằng bé cứ nhìn xuống
đất mãi. Connors đến trước mặt nó mà nó vẫn không nói lời nào. Connors
hỏi:
- Thế còn cháu thì sao? Cháu có muốn huấn luyện chú thành một cầu
thủ bóng đá giỏi không?
Dante đỡ lời:
- Bạn ấy chẳng nói đâu. Bạn ấy chỉ nghe mà không nói gì cả.
Connors hỏi:
- Sao lại thế?
Pepe trả lời:
- Gia đình của bạn ấy mang tư tưởng chống đối Mussolini, khi quân
Đức tới, những người ủng hộ bọn chúng đã chỉ điểm những người trong gia
đình bạn ấy cho bọn Đức biết.
Dante nói thêm:
- Và ngay đêm hôm sau quân Đức đến nhà họ, đánh thức họ dậy, giết
sạch mọi người trừ Roberto. Chúng để bạn ấy ở lại một mình. Kể từ ngày
đó đến nay, bạn ấy không nói đến nửa lời.
Fabrizio bảo:
- Chúng cháu chăm sóc Roberto, nó là bạn của chúng cháu cũng như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.