hoạch định.
Connors liếc nhìn Nunzia sau đó nhìn Vincenzo, thằng bé đang say sưa
ngắm nhìn phù hiệu của binh đoàn Thần Sấm gắn trên tay áo anh. Connors
nói:
- Chúng ta cần nói chuyện, chỉ mình chú với cháu thôi.
Vincenzo nói:
- Chúng ta cú nói chuyện ở ngay đây.
Connors nói:
- Tất nhiên, nói ở đây cũng được nhưng chúng ta sẽ không làm như
thế.
Anh cầm lấy tay thằng bé, dẫn nó ra khỏi đống lửa tới chỗ bóng tối phía sau
toà nhà.
*
Hai chú cháu đi dọc theo con đường nhỏ. Connors đi đi lại lại không yên
còn Vincenzo đứng dựa lưng vào bức tường đá lạnh giá. Connors nói:
- Đây là việc cần phải làm ngay. Ngay khi bình minh ló dạng, việc
cháu làm là tụ tập các bạn của cháu lại, bảo họ theo chú đi ra khỏi thành
phố này. Nếu chuyện đó không xảy ra thì chú sẽ không để yên cho cháu
đâu.
Vincenzo hỏi:
- Thế chú sẽ định làm gì? Bắn cháu nếu cháu không làm theo điều chú
yêu cầu sao?
- Có thể đấy.
Vincenzo nói:
- Cuộc chiến này là của chúng cháu, không phải của các chú.
Connors hỏi:
- Làm sao cháu dám chắc là sẽ có một cuộc chiến cân sức xảy ra ở đây
khi bọn Đức quay trở lại thành phố này?
- Đêm nào máy bay của chúng cũng thả truyền đơn và ném bom huỷ
diệt thành phố này. Bọn chúng nói rõ cho người dân Naples biết rằng sau
những trận không kích là những đoàn xe tăng kéo vào phá huỷ nốt những gì