Lorenzo Carcaterra
Trẻ em đường phố
Dịch giả: Thảo Trân
Chương - 20
CHƯƠNG 20
Steve Connors lặng lẽ đi trong toà nhà Catacombs, một toà nhà đã tồn tại
nhiều thế kỷ, vốn là nhà mộ của một vị thánh phù hộ cho thành phô”
Naples. Anh trầm trồ nhìn những tấm bích hoạ cao hai tầng, nơi đây cũng
là nơi cư ngụ của không biết bao nhiêu đời Đức Hồng Y giáo chủ. Anh
nhìn những bức tranh vẽ và tranh ghép trên tường, những thiết kế cầu kỳ và
vẻ đẹp của các bức tranh ấy để lại ấn tượng mạnh mẽ trong anh. Anh đặt ba
lô và súng trường vào sát tường, rờ tay lên lớp đá lạnh lẽo rồi ngồi xuống
bậc thềm nơi góc nhà, dựa lưng vào phiến đá có khắc chạm hình các thiên
thần và các thánh.
Anh đi dạo trong này đã lâu, nhìn ngắm nơi này, tìm những giây phút tĩnh
tâm và đặt kế hoạch cho những ngày sắp tới. Anh đang giải quyết một
nhiệm vụ khác không do chỉ huy Anders giao phó và anh cần có thời gian
để ngồi suy nghĩ nhiệm vụ tìm kiếm đồng đội, vậy là không thể hoàn thành.
Bất cứ người Mỹ nào ở Naples đều đã chết hoặc rút về nơi an toàn cùng với
quân đội Đồng minh rồi.
Thế mà bây giờ anh bị kẹt vào một nhiệm vụ mà dường như còn lớn hơn,
mấy đứa trẻ kia cần phải học cách suy nghĩ khôn ngoan một chút. Nhưng
Connors biết, dù cho ý chí của chúng có anh dũng đến đâu, thì giấc mơ vô
vọng ấy cũng kết thúc với những xác người chết thối rữa nằm phơi mình
trên những con đường vắng vẻ. Connors không có bằng chứng là bọn Đức
quay trở lại Naples. Những điều in trên truyền đơn được rải hàng đêm biết
đâu chỉ là một thủ đoạn rẻ tiền nhằm đe doạ hoặc đánh lạc hướng. Bản
năng tiềm ẩn trong con người anh thôi thúc anh quay trở lại Salerno, tìm
vài chiếc xe tải, dẫn đầu đoàn xe trở lại Naples, bắt buộc bọn trẻ lên xe, đưa
ra khỏi thành phố. Nhưng biết đâu anh sẽ vấp phải sự chậm trễ của chỉ huy
tại nơi đóng quân hoặc tệ hại hơn nữa anh không được giao thẩm quyền
cứu bọn trẻ. Anh nhìn quanh những bức tượng đang đứng trong bóng tối và