TRÊN BÃI BIỂN CHESIL - Trang 112

những bộ đĩa Beethoven hay Schubert. Ông không muốn nhìn ảnh cô và
thấy năm tháng đã làm gì nó, hoặc nghe kể về cuộc đời cô. Ông thích giữ
nguyên hình ảnh cô trong ký ức, bông bồ công anh cài trên khuyết áo và dải
nhung trên tóc, túi vải học sinh trên vai, cùng khuôn mặt xinh đẹp rắn rỏi
với nụ cười rộng mở thành thực.

Khi nghĩ về cô, điều khiến ông khá ngạc nhiên là mình đã để cô gái với

cây viôlông đó ra đi. Giờ đây, tất nhiên, ông thấy lời đề nghị tự hy sinh của
cô hoàn toàn không đúng chỗ. Tất cả những gì cô cần lúc đó là sự chắc
chắn về tình yêu của ông, và lời đảm bảo của ông rằng không có gì phải vội
khi cả cuộc đời còn trải dài trước mắt họ. Tình yêu và sự kiên nhẫn - giá
ông có cả hai cùng lúc - chắc chắn đã đưa họ vượt qua. Và những đứa trẻ
chưa sinh ra nào sẽ có được cơ hội chào đời, cô gái trẻ nào với chiếc bờm
tóc có thể đã trở thành niềm yêu thương thân thuộc của ông? Cả cuộc đời
có thể thay đổi như thế đó - bằng cách chẳng làm gì. Trên bãi biển Chesil
ông đã có thể lớn tiếng gọi Florence, có thể đuổi theo cô. Ông không biết,
hoặc đã không thèm biết, rằng khi cô chạy đi, tin chắc một cách đớn đau là
mình chuẩn bị mất ông, cũng là lúc cô yêu ông nhiều hơn bao giờ hết, hoặc
vô vọng hơn bao giờ hết, và rằng giọng nói ông sẽ giải thoát cho cô, và cô
sẽ quay lại. Thay vào đó, ông đã đứng im lặng một cách lạnh lùng chính
đáng trong bóng tối mùa hè, quan sát cô hấp tấp chạy dọc theo bờ biển,
tiếng chân nặng nề nhòa đi trong tiếng sóng, cho tới khi chỉ còn là một
chấm nhập nhòe, lùi dần trên con đường sỏi mênh mông thẳng tắp sáng lên
trong ánh đêm nhợt nhạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.