TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 116

thấy khó chịu. Và kết quả là những câuphần lớn đều
ngắn ngủn đến độ chỉ ậm ừ “có” và “không”. Sally hỏi
về những chuyện thường ngày, chẳng hạn như tôi được
chẩn đoán mắc bệnh khi nào và mắc chứng Tourette thì
ra làm sao. Tôi hơi run, nhưng tôi nghĩ mình trả lời cũng
tạm. Giờ tôi có thể xem lại video của buổi ghi hình đó và
thấy một thằng nhóc béo ú, ngượng ngập với mái tóc
đen dày xoắn tít rõ ràng là đang rất nỗ lực, nhưng quả
thật lại là vị khách mời lý tưởng. Trông tôi đúng là một
người mắc chứng Tourette điển hình, cả âm thanh tôi
phát ra nữa. Hoàn hảo!

Sự xuất hiện của tôi đã mang lại nhiều điều tích cực.
Trải nghiệm đã giúp tôi thấy rằng cả khi bạn ở giữa
những con người đầy lòng trắc ẩn đi nữa - chẳng hạn
như những người thực hiện chương trình và khán thính
giả - thì tật máy giật vẫn chẳng giống ai và không hợp
cảnh. Mắc chứng Tourette chẳng phải do lỗi của tôi,
nhưng tôi phải nhận thức được rằng trong cuộc sống có
một vài trường hợp mà ta phải tìm cách giải quyết khác
thay vì đối đầu trực tiếp. Tôi không thể lên sân khấu,
nhưng tôi vẫn là một phần của chương trình và tôi đã
được nhận một cơ hội để tạo nên sự khác biệt. Giờ nghĩ
lại tôi thấy chuyện tôi có lên sân khấu hay không không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.