TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 115

Ngay trước khi chương trình bắt đầu, những người thực
hiện đưa mẹ tôi ra ngoài ngồi ở hàng ghế khán giả. Tôi
vẫn ngồi trong phòng nghỉ suốt phần lớn thời gian diễn ra
chương trình. Sau đó, ở phân đoạn cuối, họ đưa tôi ra
ngồi với mẹ ở hàng ghế khán giả đủ lâu để trò chuyện
với Sally. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy chương trình được
chuẩn bị rất kỹ càng. Những người thực hiện liên tục đặt
câu hỏi với khách mời và giúp họ trả lời câu hỏi bằng
những ý ngắn gọn chứ không dùng những câu dài. Tôi
biết như vậy là tốt cho chương trình, nhưng lúc đó nó
làm tôi thấy lo lắng. Tôi đã bối rối và thất vọng vì không
thể tham gia vào cuộc trò chuyện trên sân khấu, ấy vậy
mà giờ đây tôi còn phải nhớ nói chuyện theo cách mà họ
muốn.

Khi Sally xuống hàng ghế khán giả để trò chuyện với tôi,
tôi cực kỳ căng thẳng. Tật máy giật của tôi vừa có thể
nghe được vừa nhìn thấy được, như vậy rất phù hợp cho
những khán giả đang xem chương trình, nhưng tôi đã cố
hết sức không để tật máy giật làm mình phân tâm đến
nỗi không thể trả lời đúng những câu hỏi của cô ấy. Rồi
thì câu hỏi đầu tiên cô hỏi không phải là câu hỏi đầu tiên
chúng tôi đã diễn tập với nhau. Điều đó khiến tôi cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.