TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 218

tôi nói chuyện đều đã dỏng tai lên nghe cả rồi. Họ không
nhìn tôi khi tôi làm ồn, nhưng tôi có thể cảm thấy bầu
không khí căng thẳng đó. Hãy nhớ rằng, sự căng thẳng
chỉ làm hội chứng Tourette phát tác mạnh hơn. Không
lâu sau, tôi thấy cô tình nguyện viên quay lên. Jeff bước
xuống chỗ cô ấy, rồi hai người đi gặp vài người ăn vận
rất nghiêm chỉnh để trao đổi về trường hợp của tôi.

Vài phút sau, Jeff ra hiệu tất cả chúng tôi đi theo cậu ấy
và cô tình nguyện viên. Jeff đã gặp phải nhiều tình
huống như thế này rồi, cậu ấy biết phải làm gì và tôi tin
vào sự đánh giá của Jeff, nhưng tôi thật sự không tin
được chuyện này. Có phải Jeff đang đồng ý để cho
người ta đuổi chúng tôi ra khỏi sân không vậy? Chỗ này
đâu phải nơi diễn nhạc kịch hay hòa nhạc cổ điển - đây
là một cuộc thi đấu thể thao. Nhưng bất chấp tôi nghĩ
thế nào thì tất cả chúng tôi vẫn bước xuống khán đài,
từng bậc từng bậc một, đến khi cả đám đã ở sát sân thi
đấu cùng với các vận động viên.

Rồi cô tình nguyện viên dừng lại và chỉ cho chúng tôi
bốn cái ghế - bốn chỗ ngồi thật sự tuyệt hảo!

“Brad, như thế ổn chứ?,” cô hỏi, mỉm cười với chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.