TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 219

tôi như một kẻ đồng lõa. Cô đã giúp chúng tôi tránh
được sự khó chịu của những người đang phàn nàn về
tôi bằng cách cho họ thấy chúng tôi bị chuyển đi. Nhưng
khu ghế này còn tuyệt hơn tất cả những chỗ khác - thay
vì phải ngồi chỗ có giá 85 đô-la thì giờ chúng tôi đang
chễm chệ ở vị trí đáng giá hai trăm tám mươi lăm đô-la
và chỉ còn cách sân thi đấu có 25 hàng ghế. Tôi rất
muốn ôm cô một cái nhưng cuối cùng tôi chỉ biết cảm
ơn cô rối rít. Sau khi cô đi còn cả bọn thì đã yên ổn tận
hưởng chỗ ngồi mới hơn, tốt hơn, dễ chịu hơn, tôi cứ
cười miết. Đôi khi, theo những cách không ngờ trước,
hội chứng Tourette cho tôi thấy có những người hoàn
toàn xa lạ nhưng lại thấu hiểu và có những quyết định
dũng cảm vì lợi ích của người khác. Thậm chí, tôi còn
làm Jeff và các bạn tôi bật cười khi nói đùa, “Thấy
không, hội chứng Tourette cũng có lợi đấy chứ. Tận
hưởng chỗ ngồi mới đi thôi!” Và chúng tôi đập tay
high-five với nhau ăn mừng.

Và thế là Thế vận hội đã giúp tâm trạng tôi thoải mái hơn
nhiều, cho dù công cuộc tìm việc của tôi vẫn dậm chân
tại chỗ và giờ đã gần hết mùa hè. Một ngày vui vẻ ở sự
kiện thi đấu thể thao không thể nào thay đổi được thực
tế. Tôi biết hầu hết các hiệu trưởng đều đã tìm được giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.