TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 246

tiếng quá cố Joseph Campbell đã miêu tả một hiện tượng
thường thấy trong những câu chuyện vật lộn giữa sống
và chết. Đó chính là khoảnh khắc khi nhân vật chính
thấy mình đang ở trong cái mà Campbell gọi là “Đáy
Vực”. Trong một cuộc hành trình hay cuộc chiến lâu dài
và gian khổ, Đáy Vực là nơi mà tất cả mọi nguồn lực
của nhân vật chính đều bị cạn kiệt. Kể cả những nguồn
lực bên trong như sự tự tin cũng không còn tác dụng.
Tại Đáy Vực, một là nhân vật sẽ rơi vào tình trạng tuyệt
vọng hoặc bị đánh bại và cuộc hành trình kết thúc, hai là
họ sẽ tự động phát huy một khả năng mới nào đó và
sống sót để tiếp tục chiến đấu.

Tôi đang ở tận cùng của Đáy Vực, và tôi biết đã đến lúc
phải tìm cách tiến một bước dài và quyết liệt trong phần
kỹ năng tiếp thị xã hội của mình. Dù có cảm thấy tự
nhiên trong việc tiếp thị bản thân mình cho người lạ hay
không, thì tôi vẫn phải làm và làm tốt hơn bao giờ hết.
Muốn như vậy, tôi ph nỗ lực theo một cách khác biệt so
với trước - vì bằng cách nào đó tôi phải tìm ra một hiệu
trưởng chấp nhận rủi ro nhận tôi vào. Chỉ còn cách đó
thôi.

Tôi biết vị hiệu trưởng của mình vẫn ở đâu đó ngoài kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.