TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 280

Các giáo viên bắt đầu hiểu hơn về tôi khi chúng tôi cùng
tham gia vào những buổi hội thảo ở trường khác hoặc
khi cùng đi đâu đó sau giờ dạy. Ngoài ra, tôi cũng
thường đứng trước các nhóm giáo viên để giải thích về
hội chứng Tourette và trả lời tất cả các thắc mắc của họ.
Thật tuyệt vời khi biết rằng tôi có một gia đình là những
giáo viên ở trường Mountain View - và cả ở những
trường lân cận - chỉ sau một vài tháng.

Và cũng thật tuyệt vời khi cuối cùng tôi có thể báo với
cha mẹ rằng tôi đã tìm được việc. Chuyện đó đã giải tỏa
bớt phần nào căng thẳng cho cha mẹ tôi, đặc biệt là mẹ
tôi, người luôn tuyên bố sẵn sàng mở cửa chào đón nếu
tôi muốn trở về St. Louis. Trong năm đầu tiên, mẹ đã
ghé trường thăm tôi, còn cha và dì Diane cũng tạt ngang
để đọc sách cho lớp tôi nghe.

Một lần đến thăm tôi và đang đứng đợi, cha nói chuyện
vài phút với cô thư ký trường tôi là Nancy Bazemore.
“Cuối cùng thì chúng tôi cũng nghe thấy tiếng Brad
đang đi từ phía hành lang đến chỗ chúng tôi,”
Nancy
nhớ lại, “bởi Brad vẫn vừa đi vừa gây tiếng động như
thường lệ. Khi Brad mỗi lúc một đến gần hơn, tiếng ồn
càng to hơn, cha anh ấy quay sang tôi và nói tơ: “Brad

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.