TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 377

rồi cậu gọi tên tôi. Tôi thật sự sửng sốt, rộn ràng vui
sướng và vô cùng ngạc nhiên! Ngay cả trong giấc mơ
hoang đường nhất của mình, tôi cũng không nghĩ mình
lại là một phần của buổi lễ quan trọng này. Tôi háo hức
bước lên phía trước, rồi Jacob và tôi ôm chầm lấy nhau.
Sau đó, chúng tôi cùng nhau thắp một ngọn nến trong
khi những người tham dự vỡ òa trong những tràng pháo
tay. Đó vẫn là một trong những khoảnh khắc tự hào nhất
của cuộc đời tôi.

“Tôi muốn cảm ơn thầy Cohen vì với vai trò là một giáo
viên, thầy đã thúc đẩy tôi làm những điều mà tôi chưa
từng nghĩ là mình có thể làm được,” sau đó Jacob nói.
“Thầy không bao giờ chấp nhận bất cứ điều gì mà thầy
tin tôi chưa cố hết sức. Thầy Cohen đã ảnh hưởng rất
lớn đến tôi và tôi cảm thấy mình nợ thầy một lời cảm ơn
vì tất cả những gì thầy đã làm cho tôi, và một cách để
tôi làm được điều đó là cảm ơn thầy trong buổi lễ Bar
Mitzvah của mình.”

Tôi nghe vài giáo viên nói rằng nhờ những học sinh như
Jacob mà chúng tôi mới kiếm được tiền. Tôi không đồng
ý với quan điểm đó. Với tôi, Jacob chính là ý nghĩa của
giáo dục. Nó sâu xa hơn nhiều so với việc đơn thuần dạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.