TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 382

thôi. Nó cũng giống như khi tôi ngáp hay hắt hơi vậy,
theo nghĩa là tôi có thể cảm thấy nó đang đến mà không
thể dừng lại được, nhưng nó không đau - ít nhất thì tôi
không cảm thấy đau khi phát ra tiếng ồn.

Những kiểu máy giật khác, chẳng hạn như giật cổ, thì lại
đau. Cơ bắp của tôi bị nhức, và đôi khi tôi giật mạnh và
thường xuyên đến mức - như tôi đã miêu tả sau cuộc
phỏng vấn tồi tệ nhất đời mình - da của tôi sưng tấy lên
vì cứ cọ sát với cổ áo suốt. Đây là lý do vì sao tôi cảm
thấy rất khó khăn nếu phải cài hết nút áo. Cứ bắt đầu
giật là sau đó cổ tôi sẽ đỏ tấy lên. Tôi thích mặc áo mở
vài nút cổ hơn.

Rõ ràng là tật máy giật có tác động đến tôi về mặt cảm
xúc. Khi lên giường đi ngủ, chẳng mấy chốc là tôi thiếp
đi. Cơ thể tôi rất mệt mỏi sau tất cả những cơn máy giật
đã xảy ra trong ngày. Cứ thử tưởng tượng cơ thể bạn
phát ra hàng ngàn tiếng ồn và lên cơn co giật suốt cả
ngày mà xem. Anh bạn Richardhn của tôi có lần đã thử.
Lần đó chúng tôi đang thực hiện một chuyến đi dài đến
Memphis, và anh hỏi tại sao tôi không đọc sách nữa. Tôi
đáp mình không thích đọc sách lắm vì việc đó rất khó
khăn. Để anh hiểu rõ hơn, tôi bảo anh vừa đọc một trang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.