TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 40

Tuy vậy, tuổi thơ tôi không phải chỉ toàn bóng tối ảm
đạm. Một tia nắng ấm áp thật sự xuất hiện trong đời tôi
khi cha mẹ góp tiền mua cho tôi chiếc xe đạp màu xanh
lá cây tuyệt đẹp. Tôi được cảm nhận cảm giác tự do
thong dong giữa đất trời - một thằng nhóc đạp xe khắp
đầu làng cuối phố, có thể tạo ra bất kỳ âm thanh nào nó
muốn mà không ai bận tâm. Khi đạp xe, cái sự thật kinh
khủng đang lớn dần và bắt đầu ám lấy tôi tan ra trong gió
cùng những guồng xe.

Tôi gọi chiếc xe đạp của mình là Rồng Xanh. Với tôi thì
tốc độ của nó quả là vô địch. Tôi đã thách đấu với
những đứa trẻ khác, và thường tôi là người chiến thắng.
Thật may là Rồng Xanh không chỉ siêu tốc mà còn siêu
bền nữa. Nó đã sống sót qua hai tai nạn nghiêm trọng;
một lần tôi đâm đầu nó vào tường gạch, lần khác tôi lộn
nhào xuống cống và phải nhập viện cấp cứu. Lần đó tôi
bị chấn động, còn Rồng Xanh vẫn bình an vô sự.

Rồng Xanh còn hơn cả một phần cơ thể tôi. Nó là biểu
tượng cho sự tự do và là lớp vỏ bọc cho tôi. Mỗi khi tôi
cỡi Rồng Xanh, không ai biết tình trạng bất thường trong
tôi. Chiếc xe đạp đó là người bạn trung thành nhất và là
vệ sĩ thật sự của tôi. Ngồi trên Rồng Xanh, tôi quên hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.