TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 61

thì tôi cũng không biết mối quan hệ giữa tôi với các
thành viên trong gia đình mình là gì nữa. Điều đó khiến
tôi nhận ra ngay rằng được công nhận và chấp nhận là
vũ khí hiệu quả duy nhất phá vỡ chuỗi ngày tàn nhẫn mà
bất kỳ ai đang chống chọi với bệnh tật cũng phải đối
mặt. Mẹ và ngoại Dodo đã cho tôi những vũ khí đó.

***

Sự thật là mẹ tôi vẫn luôn tìm kiếm giải pháp trong tuyệt
vọng, còn tôi thì vẫn không thể kiểm soát bản thân
mình. Một lần nọ trong tiệm tạp hóa, tôi nghe một người
phụ nữ nói với mẹ tôi một cách nghiêm túc rằng có thể
tôi là “bị quỷ ám”. Thật nực cười là những nhận xét kiểu
như vậy sẽ đeo bám dai dẳng trong đầu bạn,ngay cả khi
cái khoảnh khắc bạn đón nhận nó đã trôi qua rất lâu.Tôi
biết điều đó đã làm tổn hại nghiêm trọng đến lòng tự
trọng vốn đã không còn tồn tại trong tôi. Tệ hơn là đã có
lúc mẹ tôi thật sự nghĩ chuyện đó là thật. Đáng buồn là
sau một thời gian, người phụ nữ đó không phải là người
duy nhất nghĩ như vậy.

Ai nghĩ sao cũng không quan trọng với tôi. Tôi chỉ biết
mình phải luôn xoay sở với chuyện học hành. Đọc được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.