TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 83

nản lòng đó lại trở thành một trải nghiệm quan trọng
khác trong đời tôi.

Một ví dụ cho thấy tôi quyết định chọn con đường lạc
quan đó là quan điểm của tôi về việc đi xem phim. Khi bị
Tourette, rất khó để tôi có thể đến rạp xem phim bởi
tiếng ăng ẳng tôi phát ra sẽ làm phân tâm những người
chung quanh - những người cũng như tôi - đã dùng
đồng tiền khó khăn kiếm được để xem bộ phim mình
thích. Nhưng thay vì đau buồn về việc không thể đi xem
phim, tôi nhìn vấn đề đó ở một góc nhìn khác. Tôi nghĩ
rằng mình đã chọn không đi. Dĩ nhiên là tôi có thể đi nếu
thật sự muốn. “Đạo luật về Người khuyết tật Hoa Kỳ
(ADA) đảm bảo cho tôi quyền được tham gia những sự
kiện ở nơi công cộng chẳng hạn như chương trình chiếu
phim. Thay vì đi vào tối thứ sáu và phá hỏng bộ phim
bởi hàng loạt tiếng ồn do mình phát ra, nếu tôi thật sự
muốn xem phim, tôi sẽ đi vào khoảng đầu giờ trưa chủ
nhật hoặc đi ngoài giờ cao điểm bởi lúc đó sẽ không có
quá nhiều người.

Một góc nhìn khác là tôi có rất nhiều bạn bè và cuộc
sống hàng ngày của tôi khá tròn vẹn. Lúc nào tôi cũng
có việc gì đó để làm, nên nếu phải đợi đến khi bộ phim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.