TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 85

Hóa ra họ cũng hoài nghi về chứng Tourette như thầy cô
của tôi vậy. Những người họ hàng của tôi không tin là tôi
không thể kiểm soát được những âm thanh lạ, những
cơn co giật cũng như tật đập gối không ngớt. Tôi dễ
dàng nhận thấy cha tôi, ông bà, cô chú, anh chị em
họ...tất cả đều khó chịu khi ở cạnh tôi. Bạn biết mọi thứ
thay đổi khi bỗng nhiên ông bà không còn muốn dẫn bạn
ra ngoài ăn nữa vì bạn khiến họ thấy ngượng. Ông bà nội
của tôi nghĩ tôi chỉ là kẻ phá bĩnh muốn làm cái rốn của
vũ trụ.

Chú Stu, em của cha tôi, nói rằng chú nghĩ ông bà nội
chưa bao giờ hiểu về hội chứng Tourette. “Tôi nghĩ ông
nội của Brad có cái nhìn bao dung về vấn đề này hơn
bà nội của thằng bé,”
chú Stu nhớ lại. “Mỗi lần Brad
làm ồn, bà nội thường lánh đi chỗ khác. Lần nào cũng
vậy. Tôi không thể tưởng tượng được Brad đã cảm thấy
khủng khiếp như thế nào trước chuyện này. Mẹ tôi
không bao giờ hiểu Tourette là như thế nào, cũng không
hiểu thằng bé thật sự không thể kiểm soát được hành vi
của mình. Tôi nghĩ lúc đó bà cảm thấy mình đang bị
trừng phạt, và bà lo lắng về điều đó. Mẹ tôi yêu thương
Brad, nhưng bà là người cả lo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.