TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 86

Cách hành xử thiếu kiểm soát của tôi chỉ khiến người ta
thêm lo lắng. Ngoài những tiếng sủa ăng ẳng và những
tiếng la lớn, tôi còn phát triển thêm một số tật máy giật lạ
suốt những năm học lớp năm và sáu. Lắm lúc tôi còn có
tật thèm ngửi - một cảm giác thôi thúc mạnh mẽ buộc
tôi phải ngửi một cái gì đó, đặc biệt là sách và giấy. Ngửi
báo là nhiều nhất. Mỗi lần thấy báo, tôi cứ phải ngửi cho
bằng hết từng phần của nó. Sau khoảng mười phút ngửi
báo, mũi tôi dính mực đen thui. Tôi cố tránh xa mấy tờ
báo, nhưng rồi sau đó tôi bắt đầu ngửi sách giáo khoa.
Thử tượng tượng cảnh bạn ngồi trong lớp, kế bên là một
thằng nhóc cứ vài phút là gục đầu xuống sàn, ngửi một
hơi thật sâu mấy quyển sách, rồi lại bật dậy.

Tôi cũng bắt đầu tự nhai răng mình rào rạo, khủng khiếp
đến nỗi tôi từng làm mẻ một cái răng khi uống nước
bằng ly thủy tinh. Để giảm bớt tật này, chúng tôi mua
một miếng bảo vệ răng giống loại các cầu thủ bóng bầu
dụcùng. Tôi hy vọng nó hữu ích, nhưng rồi nó cũng chỉ
khiến mọi chuyện phiền phức hơn, bởi sau đó tất cả
những gì tôi nghĩ tới vẫn là chuyện tự nhai răng mình.
Cái ham muốn thôi thúc phải liên tục nhai răng là không
thể cưỡng lại được. (Giờ đây, khi đã trưởng thành, tôi
vẫn còn dùng miếng bảo vệ răng vào buổi tối, nhưng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.