TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 96

không làm bất kỳ điều gì cả bởi tôi biết rằng nếu làm,
mọi chuyện sẽ còn tồi tệ hơn rất nhiều. Thay vào đó, tôi
đi đến phòng y tế.

Giai đoạn này tôi đang dùng Haldol, một loại thuốc an
thần dùng điều trị chứng Tourette khiến người bệnh vừa
mệt mỏi vừa cảm thấy thèm ăn. Ở trường, tôi phải đến
phòng y tế để lấy thuốc, và sau một thời gian, cô y tá và
tôi dần dần giống như hai người bạn. Cửa sổ phòng cô
nhìn thẳng xuống căn-tin, nên cô có thể thấy tôi đang
gặp rắc rối. Một ngày nọ, cô gọi tôi đến phòng y tế để
ăn trưa. Tôi không thể diễn tả cho bạn biết được tôi đã
cảm thấy biết ơn như thế nào vì khoảng thời gian nghỉ
trưa tuyệt vời hơn cả mong đợi này. Một lần, rồi hai lần,
cứ thế tiếp tục. Chẳng bao lâu, ăn trưa ở phòng y tế đã
trở thành một thói quen và là một dịp vô cùng cần thiết
để tránh những lời nhạo báng, trêu chọc của mấy đứa
học trò khác.

Xe buýt đưa đón học sinh lại là một nơi khó khăn nữa.
Mẹ vẫn thường chở chúng tôi đi học, nhưng tôi cũng
thường đi bằng xe buýt. Bọn nhóc, đặc biệt là mấy đứa
lớn hơn, thường khiến tôi cảm thấy vô cùng căng thẳng
vì những tiếng ồn do tôi tạo ra. Một ngày nọ, một đứa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.