TRÊN BỤC GIẢNG - Trang 97

học trên tôi một lớp rủ mấy cùng giễu cợt tôi. Tôi cố
gắng tự vệ, nhưng điều đó chỉ như đổ thêm dầu vào lửa
mà thôi. Trưa hôm ấy thằng nhóc đó quyết định ngồi đối
diện ngay trước mặt tôi và tiếp tục mấy trò quấy rối của
nó. Nó nhanh chóng nhạo báng tôi, táng vào đầu tôi và
trước khi tôi kịp nhận ra, mấy đứa khác cũng hùa vào
với nó. Có lẽ bác tài cũng biết đang có chuyện xảy ra,
nhưng ông không mấy quan tâm. Khi cả đám cùng đánh,
cái sau mạnh và nhanh hơn cái trước, tôi vẫn cố gắng tự
vệ. Sau cùng, bác tài thấy chúng tôi, ông đến giải tán
trận ẩu đả và tống chúng tôi ra khỏi xe. Chúng tôi vẫn
chưa ra khỏi bãi đậu xe của trường.

Cả thằng nhóc đầu têu và tôi đều bị lôi lên phòng hiệu
trưởng. Khi biết rằng cả hai chúng tôi sẽ bị đình chỉ học,
tôi thật không thể tin được. Tôi đã bị phạt vì bị người
khác tấn công do đã gây ra những chuyện mà tôi không
thể kiểm soát. Bị đình chỉ có nghĩa là phải ngồi trong
một căn phòng nhỏ giữa bốn bức tường trống trơn. Sẽ
có người mang bữa trưa đến cho bạn và tuyệt đối không
được ồn ào. Tôi đã cố gắng hết sức để tuân theo quy
định không được làm ồn, nhưng nỗ lực thế nào thì cũng
thất bại thảm hại. Và hiển nhiên là sau ngày hôm ấy, tật
máy giật của tôi phát ra tệ nhất từ trước đến giờ. Khi tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.