TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 106

rung lên bần bật.

- Đó là một lưỡi mác, thế đấy. – Giọng thủ lĩnh vang lên.
- Đúng thế, đúng thế, đại ca không thể nói đúng hơn được. – Dàn đồng

ca lại họa theo.

- Nó được phóng từ tay tôi. – Giọng thủ lĩnh tiếp tục. – Rời khỏi

chúng tôi, nó lập túc trở nên hữu hình.

- Nhưng tại sao ông lại muốn tôi làm việc này? – Lucy hỏi. – Tại sao

không phải là một người trong các ông? Các ông không có một cô bé nào
ư?

- Chúng tôi không dám, không dám. – Tất cả đồng thanh. – Chúng tôi

sẽ không bao giờ đi lên thang lầu nữa.

- Nói một cách khác, - Caspian nói, - các ông đòi hỏi cô bé này phải

đối mặt với những nguy hiểm mà các ông không dám để cho em gái hoặc
con gái mình làm.

- Đúng vậy, đúng vậy. – Các giọng nói reo lên hồ hởi. – Quý khách là

người có học, hẳn rồi, ai cũng có thể thấy rõ điều đó.

- Tất cả những chuyện vô nhân đạo này…, - Edmund bắt đầu nhưng

Lucy lại xen vào:

- Tôi phải đi lên lầu vào ban đêm hay ban ngày?
- Ban ngày, ban ngày, chắc chắn rồi, - giọng thủ lĩnh reo lên, - không

phải ban đêm. Không ai đòi hỏi cô làm điều này. Lên lầu vào ban đêm? Xì.

- Được rồi tôi sẽ làm việc này. – Lucy nói. – Không, - cô bé quay sang

những người khác, - đừng cố cản tôi. Mọi người không thấy là chỉ vô ích
hay sao? Ở đây họ có hàng mấy chúc người. Chúng ta không thể đánh nhau
với họ. Mặc khác đây còn là một cơ hội.

- Nhưng còn pháp sư? – Caspian hỏi.
- Tôi biết. – Lucy nói. – Rất có thể ông ta không quá xấu như họ làm

ra như thế. Bạn không có ý nghĩ rằng đây không phải là những người dũng
cảm sao?

- Chắc chắn họ cũng không lấy gì làm thông minh cho lắm. – Eustace

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.