TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 104

Sau đó chúng tôi đã làm gì? Để tôi nói cho quý vị rõ. Chúng tôi đơi

cho đến khi theo tính toán thì đảo chủ kiêm pháp sư đã ngủ say. Thế là buổi
chiều hôm ấy, cả bọn chúng tôi rón rén đi lên đầu tìm cuốn sách pháp thuật
dày chình chịch như làm bằng đồng, để xem coi chúng tôi có thể làm được
gì để giải lá bùa xấu xí. Cả bọn rung từ đầu đến chân, mồ hôi túa ra như
tắm; thôi tôi cũng chẳng giấu làm gì, tôi đoan chắc với quý vị là chúng tôi
chẳng tìm thấy cách giải lá bùa xấu xí. Thời gian trôi qua và sợ rằng đảo
chủ có thể thức dậy vào bất cứ lúc nào – tất cả chúng tôi ướt đẫm mồ hôi,
tôi cũng chẳng lừa dối quý vị làm gì – và để rút ngắn câu chuyện, thì tôi xin
nói vắn tắt, dù điều này đúng hay không đúng thì chúng tôi cũng đã thấy
một phép màu làm cho người ta trở nên trong suốt. Chúng tôi nghĩ thà trở
nên vô hình còn hơn biến thành một lũ dị hình dị tướng. Tại sao? Là bởi vì
chúng tôi thích như thế hơn. Thế là đứa con gái nhỏ của tôi, cũng trạc tuổi
cô bé này, một cô bé xinh xắn trước khi trở nên méo mó như bây giờ -
nhưng ít nhất việc này cũng sớm được sửa chữa – phải, con gái tôi nói là
bùa này chỉ được hóa giải bởi một cô bé hoặc chính vị pháp sư. Không biết
các vị có hiểu tôi muốn nói gì không, chỉ có một cô bé mới giúp chúng tôi
được. Tại sao vậy? Bởi vì chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Thế là Clipsie của
tôi đọc phép thuậ, tôi cần phải nói để quý vị biết là con bé đọc hay lắm.
Phải, tất cả chúng tôi trở nên vô hình như quý vị có thể tưởng tượng được.
Tôi có thể cam đoan rằng quả là một sự nhẹ nhõm khi không phải thấy
người thân của mình trở nên xấu xí, quái dị. Đầu tiên thì là thế. Nhưng lâu
rồi chúng tôi phát chán đến tận cổ với việc trở nên vô hình vô ảnh như thế
này. Còn một việc nữa. Chúng tôi không bao giờ nghĩ đến chuyện vị pháp
sư (mà tôi đã đề cập đến ở phần trước) cũng trở nên vô hình. Nhưng kể từ
đấy chúng tôi không bao giờ nhìn thấy ông ta nữa. Vì thế chúng tôi không
rõ là ông đã chết, hay đã đi khỏi hay chỉ ngồi ở trên lầu cũng trong suốt như
chúng tôi. Và có lẽ cũng đang lẩn quẩn đâu đây. Tin tôi đi, trong chuyện
này có nghe ngóng cũng chẳng được tích sự gì bởi ông ta bao giờ cũng đi
chân trần, không gây nên một tiếng động nào lớn hơn một con mèo đâu. Và
tôi xin nói với quý vị rằng điều này lớn hơn điều mà thần kinh quý vị có thể
chịu đựng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.