TRÊN CON TÀU HƯỚNG TỚI BÌNH MINH - Trang 86

CHƯƠNG 8

Hai lần thoát chết

Ai cũng lấy làm vui mừng khi con tàu Hướng tới Bình Minh giong

buồm từ giã đảo Rồng.

May thay họ đón được những ngọn gió lành đủ để đi xa khỏi vịnh và

sáng sớm hôm sau đã đến một mảnh đất kì lạ mà một số người đã nhìn thấy
khi bay qua những rặng núi lúc Eustace vẫn còn là rồng. Đó là một hòn đảo
bằng phẳng, xanh tươi chẳng có gì ngoài lũ thỏ và một vài con dê, nhưng
căn cứ vào những gì còn lại của một vài túp lều dựng bên vách đá, từ
những vạt cỏ thiêu cháy bởi những đống lửa trại, họ cho rằng cách đây
chưa lâu đã có người đặt chân lên đảo. Ngoài ra còn thấy mấy khúc xương
và vũ khí bị gãy.

- Bọn cướp biển. – Caspian nói.
- Hoặc là tác phẩm của một con rồng. – Edmund đoán.
Một vật duy nhất khác thường mà họ tìm thấy ở đây là một chiếc

thuyền nhỏ bằng da hay còn gọi là thuyền thúng đang nằm trên bãi cát. Nó
được giấu trong một cái cũi làm bằng liễu gai. Đó là một chiếc thuyền nhỏ
xíu; dài chừng hơn một mét, mái chèo vẫn còn nằm đúng vị trí. Mọi người
suy đoán rằng hoặc chiếc thuyền này được làm cho một đứa trẻ hoặc là
người ở vùng này là người lùn. Reepicheep quyết định giữ cái thuyền bởi
nó cũng hợp với vóc dáng của bác. Thế là con thuyền được đưa lên tàu. Họ
đặt tên nơi này là Đảo Cháy và lại rời đây ra đi vào lúc xế trưa.

Năm ngày tiếp theo họ đi theo ngọn gió nam - đông nam, không còn

thấy đất liền đâu nữa chỉ có trời và nước, cũng không thấy con cá con chim
nào cả. Đến ngày thứ sáu trời mưa như trút nước, mãi đến xế chiều mới
tạnh. Eustace thua Reepicheep hai ván cờ và bắt đầu có tâm trạng bực dọc,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.