nhắc lại câu nói của bệnh nhân ở dạng các câu hỏi mở hoặc các bình luận
sáo rỗng. Biết rằng sự ngây thơ chỉ là giả vờ, bệnh nhân có thể tự do gắn
cho nhà liệu pháp của mình “mọi loại kiến thức nền tảng, kiến thức chuyên
sâu và khả năng lý luận”. Weizenbaum nhận ra rằng nhân cách kiểu Roger
có “ích lợi quan trọng về tâm lý học” đối với ELIZA: nó cho thấy trong sự
ngây ngô của chương trình ẩn hiện một kiểu trí thông minh thật sự.
Weizenbaum giới thiệu một đoạn trao đổi giữa ELIZA và một cô gái, người
từng là đối tượng thí nghiệm của chương trình (trả lời của máy tính được in
nghiêng).
Mọi đàn ông đều giống nhau.
Giống như thế nào?
Họ luôn khiến chúng ta khó chịu về chuyện này hoặc chuyện khác.
Bạn có thể đưa ra ví dụ cụ thể không?
Bạn trai tôi bắt tôi đến đây.
Bạn trai của bạn bắt bạn đến đây.
Anh ấy nói hầu như lúc nào tôi cũng chán nản.
Tôi rất tiếc khi biết bạn chán nản.
Đúng vậy. Tôi đang buồn.
Bạn có nghĩ đến đây sẽ giúp hạn hết buồn không?
Tôi cần sự giúp đỡ, chuyện đó hiển nhiên rồi.