TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 120

24

Kim mừng khi thấy hai đứa được giữ ở cùng một chỗ với nhau. Đây là vấn
đề duy nhất cô hoài nghi trong những ngày trước khi lũ trẻ được trả về với
mẹ chúng. Bằng việc Wendy Dunn không dính dáng gì tới vụ án, quyết
định về việc đoàn tụ với gia đình sẽ sớm được đưa ra.

Căn phòng tuy nhỏ nhưng vẫn bố trí được hai chiếc giường đơn, tách biệt

bởi chiếc bàn ở giữa. Một tủ quần áo nhỏ và bàn trang điểm - đó là toàn bộ
đồ đạc bên trong. Kim phát hiện, căn phòng này còn xuềnh xoàng hơn
nhiều so với căn phòng trước đây của cô khi còn nhỏ. Một từ đơn giản để
miêu tả toàn bộ đồ dùng và trang trí trong căn phòng, chính là: thiết thực.

Mấy bức tường trắng được trang trí bằng một cây thường xuân xanh đỏ

leo bò quanh phòng. Ga trải giường và gối là những nhân vật Disney chẳng
hề ăn khớp với nhau.

Hai đứa đang ngồi trên sàn, giữa hai chiếc giường, cả hai đều đang mặc

bộ áo liền quần. Của Daisy có hình chó đốm còn Louisa hình con cú.
Không gian lan tỏa mùi xà bông và dầu gội từ mái tóc vừa mới gội của hai
cô bé.

Bỗng dưng, trái tim Kim đau nhói. Trong một khoảng khắc rất ngắn

trước khi Kim chú ý tới chúng, biểu cảm của Daisy là há hốc mồm và vui
sướng khi trêu đùa em gái mình với chú gấu bông mặc quần soóc.

Khuôn mặt cô bé thôi cười nhưng lúc này Kim đã hiểu ra. Bất kể Daisy

đã trải qua cuộc sống kinh khủng như thế nào, cô bé đã quen. Và mặc cho
nỗi sợ hãi, cô bé vẫn nhận biết được những người xung quanh mình, luôn
không thay đổi: mẹ, bạn bè, vật sở hữu. Nhưng hiện tại tất cả mọi thứ đều
bị thay thế bởi những người lạ và hàng loạt những câu hỏi liên tục bắt cô bé
nhớ lại những kí ức đã qua.

Kim ghét việc mình phải gây thêm những nỗi đau cho cô bé.
“Chào các cô bé, các cháu đang chơi gì thế?” Elaine ngồi trên sàn và hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.