TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 119

được nỗi sợ hãi đó. Những mối đe dọa mà chúng tạo ra sẽ ám ảnh nạn nhân
trong một thời gian rất dài.

Trả lời có hoặc không không kinh khủng bằng việc phải diễn tả đầy đủ.

Trong tâm trí của những đứa trẻ ngây thơ, đó là cách giúp chúng tránh nguy
hiểm từ việc nói ra sự thật.

“Vậy nên, tôi có thể nói chuyện với chúng chứ?”
Elaine rút ra điếu thuốc cuối cùng, lắc đầu dứt khoát.
“Trừ khi cô được huấn luyện đủ bốn năm chỉ trong thời gian nghỉ hút

thuốc của tôi, còn nếu không câu trả lời luôn là không được.”

“Ôi Chúa ơi, cô có nghe…”
“Tôi đã nghe mọi điều cô nói và tôi cũng mong muốn bất cứ kẻ nào liên

quan sẽ bị bắt y hệt như cô mong muốn vậy.”

Kim nhìn cô ta và tin điều cô nói. Công việc của cô đã đủ tệ nhưng của

Elaine lại ở một cấp độ hoàn toàn mới. Cô ấy được trả lương để quấy rầy
và moi thông tin từ kí ức của những đứa trẻ bị hại. Nếu cô ấy hoàn thành
tốt công việc, cô ấy sẽ được thưởng bởi những câu chuyện kinh khủng nhất
mà người ta có thể tưởng tượng được. Kiểu giải thưởng như vậy đấy.

Chỉ một lần này, Kim chống lại bản năng tự nhiên của mình và im lặng.
“Tôi sẽ nói chuyện với lũ trẻ và cô có thể có mặt. Nhưng nếu cô tương

tác với chúng bằng bất cứ phương thức nào, tôi sẽ kết thúc cuộc nói
chuyện. Cô rõ chưa?”

Đây không phải cách hay. Kim muốn hỏi lũ trẻ những câu hỏi của mình

theo cách riêng của mình, nhưng cô cảm nhận được, hoặc là qua cách này
hoặc là không gì cả.

“Được. Tôi hiểu.”
“Tốt, có điều gì cô đặc biệt muốn tôi hỏi chúng không?”
Kim gật đầu và nói ra không hề do dự.
“Có, tôi muốn biết kẻ khác ở trong phòng kia có phải là mẹ chúng

không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.