TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 136

Cô ta nén nỗi sợ hãi và cười ve vãn với nó. “Tôi đã rất nhớ cậu, Shane.”
Nó chầm chậm quay đầu lại, nhăn mặt và lộ ra biểu cảm chán ghét.
Một ý kiến dở. Cô ta nhanh chóng đổi ý và cố gắng nhìn thật thành khẩn.

“Tôi thực sự có.”

Shane lắc đầu. “Mày là con khốn dối trá. Trước khi gặp mày, cuộc đời

tao vẫn còn cơ hội. David cho tao một mái nhà và họ hiểu tao. Chúng tao
đã từng là bạn bè. Nhưng giờ tao đánh mất. Tao mất mọi thứ vì mày.”

Cô ta cố giữ nhịp thở đều. Cô ta mở miệng.
“Đừng nói gì hết,” nó ra lệnh. “Mọi thứ được nói ra từ miệng mày đều

nhảm nhí chết tiệt. Mày khiến tao tin rằng tao sẽ trở lại bình thường. Mày
thuyết phục tao, rằng tao sẽ thanh thản và bình an vô sự, nhưng ngay từ đầu
mày đã biết rằng tao sẽ không.”

Những câu nói quá sâu sắc so với độ tuổi 23 khiến nó nhăn mày. “Và

mày lợi dụng tao để làm hại Malcolm. Tao không biết vì sao mày làm thế
nhưng tao đã khiến chú ấy quá tổn thương bởi vì mày. Tao nghĩ mày hủy
hoại con người, Alex, sau đó bỏ đi không hề thương cảm. Nhưng lần này
thì không.”

Tim Alex lỗi một nhịp. Cô ta thậm chí còn chưa mường tượng ra nó định

giở trò gì với mình. Trong cuộc chiến bằng sức mạnh, nó chiếm thế thượng
phong, nhưng trong sân chơi tâm lí, đó lại là một cuộc chiến hoàn toàn
khác.

“Tao thực sự tin tưởng mày, mày biết đó. Tao xem mày là bạn, và giờ tao

mất tất cả vì mày.”

Cô ta cố không nao núng, sợ sệt khi nó vươn tay phải chạm vào má cô ta.

“Thật sạch sẽ, thật xinh đẹp, thật hoàn hảo.”

Làn da thô ráp của Shane tiếp xúc với da thịt Alex khiến cô ta phát điên

lên nhưng cô ta vẫn gắng duy trì biểu cảm dễ chịu. Cô ta nhận ra sự thèm
muốn trên gương mặt nó, giống như rất nhiều bệnh nhân khác của cô ta.
Vẫn còn những thứ khiến nó thèm muốn, và khao khát có được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.