TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 14

Kim không buồn trả lời. Nếu cô ở nhà, trên bếp lúc nào cũng có sẵn ấm

pha cà phê.

Trong lúc anh đi vòng quanh bếp, Kim một lần nữa bị ấn tượng vì anh

không có chút thái độ thù địch nào mặc dù thực tế cô được thăng chức
nhanh hơn anh. Ở tuổi 46, Bryant thấy thoải mái khi nhận nhiệm vụ do một
phụ nữ trẻ hơn anh mười hai tuổi giao xuống.

Bryant đưa cô một chiếc cốc và ngả người lên chiếc ghế băng. “Tôi thấy

cô lại nấu ăn.”

“Anh có muốn ăn thử không?”
Anh cười ha hả. “Không, tôi ổn. Tôi vẫn muốn sống, và tôi không ăn

những đồ mà mình không thể gọi rõ tên. Trông chúng như mìn ở Afghan
ấy.”

“Đó là bánh quy.”
Anh lắc đầu. “Tại sao cô phải ép mình làm việc này?”
“Vì tôi kém chứ sao.”
“Ồ, đúng thế, tất nhiên rồi.”
“Đầu óc lại trên mây rồi hả? Có mấy thứ cần đánh bóng đấy hoặc có con

ốc cần… Mà anh thực sự không có việc gì hay ho hơn để làm vào một buổi
sáng thứ bảy như hôm nay à?”

Anh lắc đầu. “Không, những người phụ nữ trong đời tôi đang đi làm

móng. Vì thế, không, tôi thực sự không có việc gì hay ho hơn là đến đây
làm cô tức chết thì thôi.”

“Cũng được, vậy tôi có thể hỏi anh một câu hơi riêng tư được không?”
“Xem nào, tôi kết hôn và sống hạnh phúc và cô là sếp tôi, vì thế câu trả

lời là không.”

Kim làu bàu vài tiếng. “Cũng tốt. Nhưng quan trọng hơn, tại sao anh

không có đủ dũng khí để nói với vợ anh rằng anh không thích có mùi giống
như phòng thay đồ của ban nhạc thần tượng?”

Anh lắc đầu và nhìn xuống sàn. “Tôi chịu. Ba tuần nay tôi không nói

chuyện với cô ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.