TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 175

Kim bước ra chỗ khác. Bryant đi theo. “Thế nào rồi?”
“Ừm… người thương thuyết đang phải giải quyết một vụ khác ở bên kia

của Birmingham. Một tên nghiện rượu và có dao không cho phép vợ hắn ra
ngoài.” Bryant nhìn đồng hồ. “Kể cả anh ta đi lúc này, thì với tình trạng
giao thông hiện tại, chúng ta cũng phải chờ thêm ít nhất bốn mươi phút
nữa.”

Đúng, đi xuyên trung tâm thành phố lúc 5 giờ 30 chiều không phải đơn

giản. “Chết tiệt. Còn gì khác không?”

“Cánh báo chí đang tới. Họ đang bận phỏng vấn nhân chứng, người duy

nhất vui vẻ chia sẻ thông tin. Khu vực này vốn là chỗ khỉ ho cò gáy và có
một công ty vệ sinh đang đến đây trong trường hợp chúng ta cần dọn gã kia
đi.”

Bryant không nói như vậy với hàm ý nhẫn tâm. Thực tế là người đàn ông

đó có thể rơi xuống hoặc tự ý buông tay lúc nào không biết.

Qua đánh giá nhanh cho thấy cánh báo chí và những người tò mò có thể

nhìn rõ từ đoạn cuối con đường. Và hẳn họ sẽ thất vọng nếu chuyện đó
không diễn ra.

Cô nhìn biển người hào hứng đứng sau hàng rào cảnh sát. Cô dự định cứ

để họ đứng đó và nếu họ may mắn được chứng kiến cảnh toàn bộ thân
mình gã kia rơi xuống và tiếng xương gãy răng rắc vỡ vụn như mẩu bánh
mì giòn tan thì họ cũng sẽ vui mừng khi cảnh tượng đó sẽ ám ảnh giấc mơ
của họ hàng tháng. Chỉ có qui định mới ngăn cô không thực hiện như vậy.

“Bryant, chúng ta cần thêm một hàng rào thứ hai. Hãy đuổi những người

kia lùi lại phía góc đường.”

Bryant đi cách xa cô vài bước rồi truyền đạt lại lệnh của cô cho hai

người cảnh sát mặc áo phản quang.

“Hãy để tôi đến nói chuyện với anh ấy,” Alex nói, hướng về phía cô cất

tiếng đầu tiên.

“Cô tự kê đơn thuốc ngu ngốc cho mình đấy à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.