TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 177

Đôi lúc Bryant chính là người cô cần.
Kim nhìn quanh. “Bác sĩ, cô đi lên và tôi sẽ lên cùng cô.”
“Thanh tra thám tử, sẽ tốt hơn nếu…”
“Không được, giờ đi thôi.”
Kim trèo qua rào chắn và tăng tốc hướng đến chiếc cột ở trung tâm của

bãi đỗ xe nơi có thang máy và cầu thang, Alex chạy song song với cô. Điện
chạy thang máy đã bị tắt để ngăn mọi người đột nhập từ tầng thấp nhất và
chạy lên tầng thượng. Các nhân viên hỗ trợ cảnh sát cộng đồng tránh đường
cho cô đi.

Cô tiến tới chỗ cầu thang bộ và nhảy hai bước một. Bác sĩ cũng bắt kịp

cô dễ dàng.

“Chiến lược của cô là gì?” Kim hỏi.
“Tôi vẫn chưa có. Tôi thậm chí còn không biết chuyện gì đẩy anh ta đến

bước đường này, vì thế tôi chỉ muốn gặp anh ta. Cô đừng nói gì nhé. Cho
dù tôi có nói gì, thì cô cũng đừng lên tiếng.”

Kim nghiến chặt hai hàm răng. Cô không thích bị nói phải làm gì, nhất là

lúc này và chấp nhận việc đó từ người phụ nữ này thì hoàn toàn không thể
tha thứ được.

Khi họ đi hết hành lang dẫn tới sân thượng của tòa nhà đỗ xe, Kim có

chút sốc vì cơn gió lạnh cóng ập tới cùng với dấu hiệu của mưa tuyết. Cô
cho phép người bác sĩ điều khiển tình huống và tiến đến vị trí cô có thể
nhìn thấy thân người trên của Barry Grant. Anh ta đứng quay lưng lại phía
cô, nhìn ra lối vào khu đỗ xe, hai chân trên gờ tường rộng mười hai xen-ti-
mét và hai tay quặt ra sau lưng tóm lấy thanh chắn bằng thép. Kim nhận ra
rằng nhờ những khối cơ trên cánh tay võ sĩ nên gã mới đứng vững được.

“Chào Barry, anh sao rồi?” Alex hỏi, đặt hai tay lên hàng rào mà gã trèo

lên.

“Đừng có lại gần tôi.”
Alex đưa tay lên cao. “Tôi hứa. Nhưng, nghe này, nếu anh muốn có thời

gian ngồi riêng với tôi đến thế, thì anh chỉ cần nói ra và tôi sẽ sắp xếp thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.