TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 179

Barry mỉm cười yếu ớt và Kim đoán đó là một chuyện cười riêng tư chỉ

hai người họ hiểu.

“Tôi đã về nhà,” gã nói, rất nhỏ, và Kim cho phép mình thở phào một

cái. Ít nhất gã cũng bắt đầu nói.

“Anh có gặp họ không?”
Barry gật đầu và lại nhìn xuống đất. “Hết tất cả rồi.”
“Anh thấy gì?”
“Tôi thấy cô ấy. Cô ấy đang dọn dẹp vườn trước, chỉ là nhổ cỏ dại và

mấy thứ. Cô ấy trông rất ổn. Và rồi Amelia đi ra và thu vén mọi thứ lại. Nó
thật xinh đẹp, quá đáng yêu. Tôi quan sát họ ở bên kia đường một lúc và họ
đó, gia đình tôi. Như thể họ cũng đang chờ tôi về vậy. Tôi nhớ điều cô nói
về…”

“Anh không làm gì ngu ngốc đúng không, Barry?”
Từ những mảnh thông tin vụn vặt có được khi nói chuyện với David,

Kim đang cố gắng lắp ghép và theo được diễn biến của các nhân vật, vì thế
cô đoán gã đã quay lại nhà và cố gắng đoạt lại gia đình. Nhưng không ai đề
cập tới đứa bé cả.

“Tôi không thể cho phép chuyện đó tiếp tục, Alex ạ. Tôi đã phá hủy gia

đình mình. Chúa ơi, làm sao tôi có thể…”

Kim có thể cảm nhận được cảm xúc trong giọng nói của gã vì toàn bộ lời

nói đều bị gió cuốn đi. Alex có vẻ đang phải nắm thanh chắn chặt hơn. Kim
thực mong vị bác sĩ hiểu mình đang làm gì. Gã trông không ổn định nhất kể
từ lúc họ đến đây.

Kim nghe tiếng di chuyển đằng sau cô, không cần quay đầu lại cô cũng

biết cảnh sát đồng phục đã chạy lên để hỗ trợ. Alex hẳn cũng cảm nhận
được điều đó, vì cô ta quay lại và lắc đầu nhẹ một cái. Kim đưa tay ra hiệu
cho nhóm cảnh sát dừng lại sau lưng cô.

Người đàn ông vẫn ở trên gờ tường, tới giờ mọi chuyện vẫn ổn.
Alex nhìn theo chỉ dẫn của cô. Kim vỗ nhẹ tay lên môi, mong rằng Alex

sẽ có cách để gã tiếp tục nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.