TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 183

Chết tiệt thật, cô bé phải ở đây - ở chỗ nào đó.
“Hãy bắt đầu từ hành lang và kiểm tra lại lần nữa,” cô ra lệnh.
“Sếp, ở đằng này,” tiếng Hammond hét lên.
Kim chạy nhanh hết sức về góc phải phía xe của sàn đậu xe, trong bóng

tối của nền nhà thoai thoải.

Cậu ấy đứng bên cạnh một chiếc Montego màu xanh hải quân với biển

xe kí hiệu X. Ra rồi.

“Hammond, đưa tôi dụng cụ!” Người cảnh sát không biết làm gì.
Anh ta lấy hộp phá khóa từ trong túi ra nhưng bỏ qua nó và lôi một cái

búa nhỏ từ một túi khác. “Chính xác hay tốc độ?”

Cô gật đầu hướng về chiếc búa. “Lùi lại, mọi người.”
Chỉ hai cú, cửa sổ vỡ tan, mảnh vỡ rơi đầy trên ghế ngồi của người lái.

Hammond với vào bên trong và mở cửa. chỉ trong chớp mắt anh ta vô hiệu
hóa khóa xe và khởi động.

Anh ta nhìn lại cô. Kim gật đầu, và anh ta nhấn nút.
Cốp xe mở toang.
Kim nhìn vào đôi mắt đang hoảng sợ của cô bé con. Thân hình nhỏ bé

của nó đang run lên vì sợ hãi, cuộn tròn trong lòng cốp xe bẩn thỉu.

Kim thở phào. Sợ hãi nhưng vẫn còn sống. Nó sẽ vượt qua thôi.
Bryant bước tới. Đứa bé cất tiếng khóc thút thít. Nỗi sợ trong mắt nó giờ

mới được thoát ra.

“Lùi lại, Bryant. Để tôi.”
Kim bước tới che thùng xe, để đứa bé không nhìn thấy cái gì khác.

“Chào cháu yêu. Tên cô là Kim. Tên cháu là gì thế?”

Đứa bé nhìn xung quanh cô, hai mắt đảo nhanh, cố gắng tìm kiếm sự an

toàn hoặc cái gì đó thân quen để nó có thể bấu víu. Nước mắt chảy thành
hai dòng trên hai gò má.

Kim quay lại phía hai cảnh sát và Bryant. Cô ra hiệu cho họ rời đi chỗ

khác. Cô quỳ xuống để mặt cô có thể song song với mặt cô bé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.