TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 209

41

“Cô ở đó ổn không, sếp?” Bryant hỏi, đẩy cánh cổng trường học.

Thậm chí thông qua các bộ phận kín khít của chiếc xe ô tô, vẫn có thể

nghe thấy âm thanh tại sân chơi trong trường học. Nó là một bản giao
hưởng vũ trụ tiến hành trên toàn thế giới. Ồn ào, tiếng huyên náo từ các
nhóm đông người xê dịch và thay đổi như thủy triều. Chơi đùa, la hét, đuổi
nhau trong vài phút tự do trước khi bắt đầu một ngày học.

Những nơ cổ đã được nới lỏng, những chiếc ba lô bị bỏ rơi trong góc

được nhặt lấy trên lối vào.

Cô biết cái sân chơi này rất rõ. Cô nhìn vào cây sồi vẫn chiếm cứ góc

trên bên phải sân. Cô có đôi chút mong chờ nhìn thấy mình ở đó, chơi trò
đuổi bắt với Mikey xung quanh cái cây. Chỉ hai bọn họ.

Đúng lúc đó, tiếng chuông kêu làm cô giật mình. Chiếc cửa ra vào giống

như một cái máy hút bụi khi nó ngập tràn các cơ thể nhỏ bé ở bên trong.

“Chậc, trông cô như vừa thấy một con ma,” Bryant nói.
Cô không cần thiết phải nhìn thấy ma. Nó sống trong cô mỗi phút giây.

Cái cô không cần đến là sự quen thuộc xung quanh đây. Điều đó lý giải tại
sao lúc đầu cô đã cử Dawson đến phỏng vấn người giáo viên, và cũng giải
thích nguyên nhân họ đề nghị cô Browning gặp họ ở cổng. Chỉ để họ không
làm phiền những đứa trẻ.

“Sếp, có phải cô…”
“Hình như đó là cô gái của chúng ta,” Kim nói, mở cửa xe ô tô. Và khi

cô bước tới, Kim nhận ra việc miêu tả về cô ấy như một cô gái chính xác
một cách đáng sợ.

Người này mặc một chiếc váy chữ A màu xanh tím than dài qua đầu gối.

Đôi chân thon gọn được bao bọc trong quần tất màu đen phủ kín toàn bộ
xuống giày cao gót. Phần trên cơ thể mặc chiếc áo khoác của hãng The
North Face được kéo khóa đến tận cổ. Mái tóc vàng buộc đuôi ngựa và một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.