TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 208

khai và là chất xúc tác cho những thay đổi trọng đại trong chính sách bảo
vệ trẻ em trên toàn đất nước.”

“Điều gì xảy ra với Kimberly Stone sau phiên tòa xét xử?”
“Theo hiểu biết của tôi thì cô bé đi từ nhà bố mẹ nuôi này đến nhà bố mẹ

nuôi khác. Như cô có thể tưởng tượng ra, đứa trẻ đáng thương ấy bị hủy
hoại một cách đáng kể và cần một gia đình rất đặc biệt mới có thể biết cách
làm thế nào để giúp cô bé. Tôi không biết đứa trẻ này giờ ở đâu nhưng tôi
vẫn nghĩ về cô bé và chỉ hi vọng rằng cô bé đã tìm được hạnh phúc, trong
một chừng mực nào đó.”

Tốt thôi, Alex biết Kim ở đâu và rất nghi ngờ việc hạnh phúc thật sự có

xảy đến với cô ấy hay không. Cô ta nhớ về một đoạn trong bài thơ Thiên
đường đã mất
của Milton; “Tâm trí có chỗ của riêng nó, và nó có thể tự
mình tạo ra thiên đường của địa ngục, và một địa ngục của thiên đường.”
Alex tự hỏi tâm trí của Kim đã tự tạo nên điều gì.

Phán đoán rằng không thu được điều gì khác nữa ngoài những lời than

vãn đầy cảm xúc, Alex chạm xuống túi cầm tay của mình. Cô ta đứng dậy
và chìa tay ra.

“Cám ơn ông rất nhiều vì đã dành thời gian, đây là một sự giúp đỡ vô

cùng hữu ích với tôi.”

Henry cúi xuống và lấy ra một cuốn sách. “Của cô đây, bạn thân mến, tôi

vẫn còn một vài cuốn khác. Rất vui lòng đưa nó cho cô nếu nó có thể giúp
được trường hợp của cô.”

Alex một lần nữa cám ơn ông ta và rời đi. Người đàn ông này không biết

rằng cô ta đã có bước tiến trên con đường đang đi nhờ có các chi tiết trong
hồi ức của ông ta. Cái ông ta cho Alex như là một kho vũ khí đạn dược và
cô ta không thể chờ đợi để bắt đầu một thử thách lớn nhất từ trước đến nay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.