TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 25

hắn vài bước chân và nói: ”Xin lỗi anh.” Hắn quay lại, mặt lộ vẻ ngạc nhiên
và em hỏi hắn xem mấy giờ rồi.”

Hơi thở của Ruth nhanh dần khi nghĩ tới lúc mặt đối mặt với kẻ đã tấn

công cô, ngay cả khi đóng kịch, nhưng cô nuốt khan và gật đầu.

“Khi hắn đưa tay lên để xem giờ em sẽ đâm vào bụng hắn mạnh hết sức

có thể. Em lại cảm nhận thấy da thịt hắn, nhưng lần này trái ngược với lần
trước đó. Hắn nhìn xuống đầy ngỡ ngàng khi em lùi lại. Hắn nhìn em chằm
chằm và ngờ ngợ nhận ra em. Cuối cùng, hắn nhớ ra em là ai. Hắn nhớ lại
chuyện xảy ra đêm đó khi ngã xuống nền đường. Máu tuôn thấm đẫm áo và
tràn ra xung quanh. Em bước ra xa và nhìn máu chảy ra ngoài thân thể hắn
mang theo những oán hận về hắn mà em giữ trong lòng. Em chứng kiến
máu chảy lênh láng và biết rằng nỗi ám ảnh về hắn đã qua đi. Em cúi xuống
nhặt con dao. Em lấy lại thế chủ động của chính mình, tìm lại vận mệnh
của riêng mình, tìm lại ánh sáng của đời em.”

Cơ mặt Ruth dãn ra. Alex lịch thiệp mời cô gái điếu thuốc.
Cô ta chờ khoảng hai phút rồi mới bắt đầu nói.
“Em có ổn không?”
Ruth gật đầu và đưa mắt rời khỏi vị trí con dao mở thư.
“Em cảm thấy dễ chịu hơn không?
“Thật ngạc nhiên là có.”
“Đó là một bài tập biểu trưng giúp em hình dung qua hình ảnh nhằm lấy

lại sự kiểm soát với cuộc sống của mình.”

“Em cảm thấy rất tốt, hầu như có cảm giác như mình được tẩy rửa sạch

sẽ,” Ruth thú nhận với một nụ cười nhăn nhó. “Cảm ơn chị.”

Alex vỗ nhẹ lên tay Ruth. “Tôi nghĩ hôm nay như vậy là đủ rồi. Cũng giờ

này tuần tới nhé.”

Ruth gật đầu đồng tình, cảm ơn cô ta một lần nữa và rời đi.
Alex đóng cửa lại sau lưng Ruth và cười phá lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.