TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 27

“Họ đâu rồi?”
“Trong phòng thay đồ, s…”
“Frank, cậu gọi tôi là sếp một lần nữa, tôi thề …”
Kim bỏ lại câu nói dở dang, chỉnh đốn lại bản thân để bước vào đồn và

rẽ trái. Hai nhân viên hỗ trợ cảnh sát cộng đồng tiến về phía cô. Nhìn thấy
nét mặt cô, họ tách ra nhường lối để cô đi qua.

Cô xô cửa bước vào phòng thay đồ nam mà không thèm gõ, đi lòng vòng

qua các dãy tủ cho tới khi tìm được mục tiêu.

Whiley đứng tựa lưng vào một ngăn tủ đang mở, hai tay đút túi quần.

Jenks ngồi trên ghế băng vò đầu bứt tóc.

“Các anh nghĩ cái quái gì trong đầu thế?” Kim hét lên.
Jenks nhìn Whiley trước khi nhìn lại cô. Whiley nhún vai và nhìn đi chỗ

khác. Viên cảnh sát trẻ tuổi còn lại một mình.

“Tôi xin lỗi… tôi chỉ không thể… tôi có con gái… tôi chỉ…”
Kim hướng ánh nhìn hoàn toàn về phía Jenks. “Cả nửa cái đội chết tiệt

này cũng vậy, họ còn cày ngày cày đêm để bắt được tên khốn đó.” Cô tiến
lại gần hơn một chút và cúi xuống, khiến cho mặt cô gần mặt người cảnh
sát trẻ hơn. “Anh có biết anh vừa làm cái gì không, anh đã liều mạng vì
điều gì không?” Cô quát to.

Viên cảnh sát trẻ tuổi lại đưa mắt cầu cứu Whiley, lúc này trông ông ta

có vẻ đau khổ nhưng không đáp lại ánh nhìn của Jenks.

“Chuyện xảy ra quá nhanh. Tôi không… Chúa ơi…”
“Hừm, tôi hi vọng mấy cú đấm của anh phải đau như trời giáng bởi lẽ

nếu lão luật sư tinh ranh của hắn kéo được hắn thoát vụ này vì cảnh sát có
hành vi bạo lực thì đó là hình phạt duy nhất mà hắn phải chịu.”

Hai tay Jenks ôm lấy đầu run rẩy.
“Hắn chỉ ngã…,” Whiley nói mà không hề nhận thức được sai lầm của

mình.

“Bao nhiêu lần?”
Ông đóng cánh cửa tủ và nhìn ra chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.