TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 28

Hình ảnh của Leonard Dunn hiện lên trong đầu cô. Cảnh tượng hắn vẫy

tay chào với nụ cười trên môi khi hắn rời khỏi phòng xử án. Tự do để tiếp
tục lạm dụng bọn trẻ.

Kim nghĩ tới những tháng ngày vất vả cả đội trải qua để xử lý vụ này. Họ

không cần ai nhắc cũng tự giác làm việc không màng thời gian. Thậm chí
có ngày Dawson còn là người đầu tiên tới đồn.

Là một đội, họ đã cùng nhau tham gia phá nhiều vụ án từ hành hung tới

tội phạm tình dục rồi giết người và mỗi vụ án đều trở thành chuyện cá nhân
đối với một người trong số họ. Nhưng vụ hai cô bé này là chuyện cá nhân
của tất cả.

Dawson là bố của một bé gái mà nét phụng phịu dễ thương của bé đã trở

thành niềm yêu thích của cậu ta. Bryant có một con gái đang ở tuổi thiếu
niên, và bản thân Kim… ừ, cuộc sống ở bảy gia đình nhận nuôi lưu lại
không ít tổn thương.

Vụ này chưa từng để họ yên một phút; cả trong và ngoài công việc. Khi

hết nhiệm vụ, họ lại miên man nghĩ tới thực tế rằng hai cô bé vẫn bị giữ lại
trong ngôi nhà đó với người chúng gọi là cha, rằng mỗi phút trôi qua khi họ
không ở đồn cảnh sát là mỗi phút hai đứa nhỏ ngây thơ phải chịu đựng.
Chừng đó là quá đủ để động viên họ miệt mài làm việc hàng giờ.

Kim nghĩ tới người giáo viên trẻ đã lấy hết can đảm để bày tỏ mối nghi

ngại của mình với nhà chức trách. Cô ấy chấp nhận mạo hiểm danh tiếng
nghề nghiệp của mình và đối mặt với lời chế nhạo của mọi người xung
quanh, cô ấy đã dũng cảm để làm điều đó.

Khả năng toàn bộ công sức mọi người bỏ ra sẽ thành bong bóng là mối

lo nghĩ nặng như đá tảng trong lòng cô.

Kim lần lượt nhìn hai viên cảnh sát. Không người nào đáp lại ánh nhìn

của cô.

“Hai người không muốn nói gì à?”
Thậm chí với bản thân mình, lúc này cô giống như một hiệu trưởng đang

trừng phạt hai cậu học sinh vì đặt một con ếch vào ngăn kéo bàn làm việc
của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.