TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 353

“Anh Parks, làm ơn. Chúng ta đang nói về những đứa cháu gái của anh

đó. Tôi biết anh yêu chị gái của mình như thế nào nhưng làm ơn nhớ rằng
cô ấy không phải là nạn nhân. Đừng để cho cơn giận của anh với sếp của
chúng tôi làm ảnh hưởng đến cuộc điều tra.”

Bryant đã sửng sốt khi nhìn thấy đôi mắt của người đàn ông đầy sự căm

phẫn. “Các người không hiểu à? Tôi phải tức giận với ai đó. Đây là gia
đình của tôi và tôi yêu những đứa trẻ như con mình vậy. Tôi có thể dành cả
cuộc đời này để bảo vệ từng đứa. Tôi đã đấu tranh để tin rằng tôi đã không
nhận ra thằng anh rể khốn nạn của tôi đã làm gì nhưng tôi dứt khoát từ chối
tin tưởng rằng đã có ai đó khác. Tôi đáng ra phải biết chứ.”

“Anh Parks, tôi hiểu…”
“Các người có làm được cái quái gì đâu,” anh ta làu bàu, trước khi la lối

khắp phòng.

Bryant quay trở lại với chiếc ghế. Liệu Parks có thật sự bỏ đi cái tôi của

mình trong cuộc điều tra này không? Anh ta không thể chấp nhận rằng bản
thân đã không biết các cô cháu gái của mình bị hành hạ nhưng lại chẳng thể
tiếp tục tranh cãi khi đối mặt với những bằng chứng. Liệu có phải anh ta
buộc phải bỏ qua sự tham gia của một người khác hay không? Hay là anh ta
đã từ chối thừa nhận điều có thể xảy ra vì một lí do nham hiểm hơn.

Đến lúc phải nói chuyện với sếp rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.