TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 371

“Ông có động vào chúng không?”
“Tôi thề… không phải tôi… tôi không biết…”
“Mở cái tủ ra, Whiley.”
Sự thật bắt đầu hé lộ qua đôi mắt của ông ta.
Cô đưa tay ra. “Một là ông tự mở nó ra hoặc là đưa tôi chìa khóa.”
Bàn tay run rẩy của ông ta trườn nhẹ ra khỏi túi quần.
Kim lấy chìa khóa và tra vào ổ.
Mắc treo áo và những chiếc áo chui đầu được treo trên giá. Mặt sàn của

tủ chất đống những đôi giày cao cổ và thiết bị dễ nhận ra. Nhưng cô phải
với lên ngăn trên cùng mới thấy được thứ cô cần.

Tay của cô đặt lên một cuốn sách. Cô lấy nó ra và cho Bryant xem.
Con đường dài nhất,” anh nói, đầu gật gù.
“Ông biết hắn,” Jenks hét lên. “Hắn gọi ông bằng tên thân mật khi chúng

ta tới giải quyết vụ việc đó.” Sự hoài nghi trong giọng nói của anh ta đã
sáng tỏ. “Tôi chưa bao giờ để ý chuyện ấy, nhưng rõ ràng là ông thân quen
với hắn.”

Jenks đứng dậy từ chiếc ghế dài nhưng Bryant đã ở bên cạnh anh ta rồi.
“Ông đúng là một thằng khốn,” Jenks hét ầm ĩ cạnh Bryant.
Kim ngoảnh lại về phía Whiley.
“Tôi hỏi thêm một câu nữa. Ông có bao giờ động vào chúng không?”
Kim nghĩ sự kích động trong cô đã giảm bớt. Nhưng khi cô chầm chậm

đưa đầu gối về phía háng ông ta, cô biết rằng nó chỉ có hơn chứ không có
kém.

“Có phải ông đã chạm vào…”
“Không… không… không…,” ông ta nói, lau đi những giọt mồ hôi từ

cằm. “Tôi chỉ muốn xem. Tôi tò mò… Tôi thề tôi không…”

Kim bước đi, cơn buồn nôn đã dâng trào lên tận cổ họng của cô. Chỉ một

từ nữa thôi là lộn mửa ra rồi.

“Trung sĩ,” cô gọi về phía cửa.
Một lần nữa, Trung sĩ Jarvis xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.