TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 55

Cô ta cẩn thận để không chạm vào người nó. Shane e ngại trước bất kì

cách tiếp xúc thể chất nào. Nó vẫn im lặng.

“Em có thể nói chuyện với tôi. Tôi là bạn em.”
Shane lắc đầu và Alex muốn đánh nó một cái. Bị lôi ra khỏi giường để

giải quyết mớ hỗn độn chẳng có chút liên quan nào đã đủ tệ rồi, lại còn gặp
phải tên kiệm lời đang cố lấy đi nốt chút kiên nhẫn có phần hạn chế của cô
ta thì thật là hơi quá.

“Shane, nếu em không nói chuyện với tôi, thì cảnh sát…”
“Ác mộng,” nó thầm thì. Alex cúi người về phía trước.
“Em gặp ác mộng và Malcolm đánh thức em dậy và em nghĩ rằng chú ấy

là ông chú của em à?”

Lần đầu tiên Shane nhìn thẳng vào cô ta. Mặt nó xanh xao và nước mắt

chảy tràn trên hai má. Ồ, thật nam tính làm sao, cô ta chiêm ngưỡng và
nghĩ.

“Vậy là, khi tỉnh lại, em nghĩ hắn quay trở về để cưỡng bức em nữa à?”
Alex để ý thấy nó cau mày khi nghe tới từ đó. Một đòn trả đũa vì đã lôi

cô ta ra khỏi giường.

Nó gật đầu.
“Đèn còn sáng không?”
“Còn.”
Đúng như cô ta nghi ngại.
“Vậy, sau cú đánh đầu tiên hẳn em phải nhận ra đó không phải chú em.

Em biết đó đó là Malcolm. Tại sao em vẫn tiếp tục đánh chú ấy?”

Cô ta biết trước câu trả lời và đây là niềm vui thú nhất của Alex nhằm

đảm bảo rằng người ta sẽ không gọi cho cảnh sát. Shane quá đần độn nên
nó sẽ nói tuột ra tất cả - những lần cô nói chuyện với nó, sự bối rối của nó.
Thậm chí chỉ một chút nghi ngờ nhỏ nhất hướng về cô cũng không được
tồn tại.

Nó nhún vai. “Em không biết. Em nghĩ tới những điều chị nói với em về

những đứa cháu của chú ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.