TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 70

Bà Harris lắc đầu. “Không, cháu ạ, Allan đã ném chúng đi và chúng tôi

cũng đã đổi số điện thoại rồi.”

“Bà có gọi cho cảnh sát khi người ta ném gạch vào nhà bà không?”
“Hai người có thể nghiêm túc xử lí vụ này nhưng tôi không nghĩ một

viên gạch làm vỡ cửa sổ nhà một kẻ mắc tội hiếp dâm có thể nhận được
nhiều chú ý.”

Kim không trả lời; cô biết bà Harris hoàn toàn đúng.
Chẳng có bằng chứng nào cho thấy hắn bị đe dọa hoặc bị lạm dụng, vì

thế Kim tiếp tục.

“Lần nào ra ngoài anh ấy cũng mang ví theo à, bà biết đấy, để vào quán

rượu ấy?”

“Không, nó không bao giờ vào quán rượu vào các ngày thứ sáu hoặc thứ

bảy; có quá nhiều người vào những ngày đó. Ví của nó ở trên bàn ở trong
phòng kia.”

“Anh ấy có mang theo dao bao giờ không, ví dụ như để phòng thân

chẳng hạn?” Bryant hỏi.

Bà Harris cau mày. “Nếu nó làm thế thì cũng chẳng bảo với tôi.”
Một tiếng gõ cửa vang lên khiến cuộc thẩm vấn bị dừng lại. Người cảnh

sát nãy giờ giữ nhiệm vụ quan sát đi ra mở cửa. Kim ngồi im lặng tự hỏi
người phụ nữ yếu đuối này sẽ ra sao khi không còn ai bên cạnh giúp đỡ như
lúc này. Cuối cùng khi vụ án được giải quyết và sĩ quan liên lạc bị điều đi.

“Đó là hội Chữ thập Xanh,” bà Harris nói một cách buồn bã.
Khi bà nói những lời đó, con chó lại ném mình vào chân Kim. Cô không

cử động vì nhận ra rằng cú đá lúc nãy không có tác dụng gì hết.

“Hội Chữ thập Xanh ư?” Bryant hỏi.
“Trung tâm cứu trợ nuôi Barney trước đó. Họ đến để đưa nó quay lại đó.

Tôi không thể chăm sóc nó được nữa. Như thế không công bằng.”

Hai mắt bà lại ầng ậc nước. “Thằng con tôi nó yêu con chó này lắm, như

thể nó nghĩ con chó này mang lại cho nó cơ hội thứ hai vậy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.