TRÒ CHƠI ÁC QUỶ - Trang 69

Kim giữ khuôn mặt trung dung không biểu lộ cảm xúc và nói một cách

thành thật. “Bà Harris, chúng tôi thực sự muốn tìm cho ra kẻ đã giết con
trai bà. Quá khứ của anh ta không ảnh hưởng tới những việc chúng tôi phải
làm.”

Bà Harris bắt gặp ánh mắt của cô và nhìn cô một lát. “Tôi tin cháu.”
Bryant tiếp lời. “Bà có thể cho chúng tôi biết chính xác chuyện gì xảy ra

tối qua không?”

Người phụ nữ chấm nhẹ nước trên hai gò má với mẩu giấy ăn còn lại.

“Nó đưa tôi vào giường đi ngủ lúc khoảng 10 giờ tối. Nó bật đài lên. Tôi dễ
ngủ hơn khi nghe chương trình đêm khuya trên đài phát thanh. Nó huýt sáo
gọi Barney rồi đưa con chó ra ngoài. Chúng luôn đi dạo lúc đêm như vậy.
Barney không thích những con chó khác lắm.

Thỉnh thoảng nó sẽ dừng lại ở quán The Thorns và nhấp một ngụm trước

khi đi qua công viên. Nó chỉ cứ ngồi ngoài đó một mình với Barney. Nó sẽ
mua một túi da heo chiên giòn và cùng ăn với con chó.”

“Thường mấy giờ anh ta sẽ về tới nhà?”
“Thông thường khoảng 11 giờ. Tôi không thể ngủ sâu nếu nó chưa về.

Ôi, con tôi, tôi không thể tin nó đã mất rồi. Ai đã làm chuyện đó?” Bà hỏi
Bryant.

“Tôi e rằng hiện chúng tôi chưa có câu trả lời. Anh ta có gặp rắc rối nào

với bất kì ai bà biết không?”

“Hàng xóm quanh đây không ai muốn nói chuyện với chúng tôi khi tôi

để nó về ở cùng. Tôi nghĩ họ từng chửi bới nó nếu nó ra ngoài vào ban
ngày. Có một đêm nó về nhà với một bên mắt thâm tím nhưng nó không
muốn nói về chuyện đó. Cũng có một đôi lá thư với lời lẽ tục tĩu và một vài
cú điện thoại đe dọa và khoảng hai tháng trước ai đó đã ném gạch vỡ kính
cửa sổ nhà tôi.”

Kim cảm thấy tội nghiệp thay cho người phụ nữ già nua bị bỏ lại. Dù con

trai bà đã làm gì, thì mẹ hắn vẫn chấp nhận và cố gắng bảo vệ hắn.

“Bà có còn giữ những bức thư đó hoặc có số điện thoại không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.