TRÒ CHƠI CẤM - Trang 132

Hàng Nhất hiểu rõ, tình trạng này nhất đĩnh không thể cứ tiếp diễn,

nếu tiếp diễn sẽ xảy ra chuyện nghiêm trọng. Anh quyết định, đến giờ giải
lao, mình phải bước lên bục giảng để đưa ra "tuyên ngôn đoàn kết".

Bên trên thầy giáo tiếng Anh giảng bài, phía dưới tâm trạng các học

viên đều rất nẵng nề, ai cũng như người mất hồn. Hàng Nhất cảm nhận rõ
điều này. Tiết một kết thúc, thầy giáo vừa ra khỏi lớp, Hàng Nhất liền đi lên
dãy bàn đầu để gặp Hàn Phong và Lục Hoa. Nào ngờ Hàn Phong tay đang
ôm bụng, mặt mũi nhăn nhó. "Cậu sao thế?" Hàng Nhất hỏi.

"Không biết nữa. Sáng ngủ dậy thì thấy đau bụng, chắc tại hôm qua ăn

quá nhiều dưa hấu ướp lạnh... Ôi trời, lại đau quặn ruột gan rồi, tôi phải đi
vệ sinh đã..." Hàn Phong ôm bụng nói.

"Cậu sao vậy? Vào lúc hệ trọng lại lủi đi? Hôm qua đã nhất trí ba

chúng ta cúng đứng lên kêu gọi mọi người đoàn kết mà."

"Kìa, sao lại trách tôi? Tôi đâu có muốn đau bụng? Tôi thật sự không

nhịn nổi nữa. Hai cậu cứ lên nói trước đi, tôi sỗ trở lại rất nhanh thôi." Nói
xong Hàn Phong lập tức ra khỏi lớp, chạy về phía nhà vệ sinh.

Hàng Nhất đành thở dài. Lúc này đã có học viên bắt đầu đi ra hành

lang. Thôi đành bỏ qua Hàn Phong, anh kéo Lục Hoa đứng lên phía trước,
rồi cất giọng oang oang, "Tôi muốn mọi người nghe tôi nói mấy câu, được
không?"

Lớp học trở lại yên tĩnh, mọi người đều nhìn Hàng Nhất và Lục Hoa,

mất học viên chuẩn bị đi ra ngoài cũng quay trở lại chỗ ngồi. Hiện giờ lớp
13 có 45 học viên, ngoại trừ Phó Thiên đã chết và Hàn Phong đang đi
toilet. Mấy học viên ngồi bàn đầu và bàn cuối bước ra khép cửa trước cửa
sau lại. Không khí tĩnh lặng, mọi người đều chờ nghe Hàng Nhất nói.

Hàng Nhất rất cảm kích vì mọi người nể mặt, anh tin rằng ai cũng có

nguyện vọng cùng bàn bạc. Anh có thêm niềm tin, nói, "Trước tiên, tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.