TRÒ CHƠI CẤM - Trang 17

Bố dượng nhìn chằm chằm anh mấy giây, rồi hỏi, "Mày nhìn tao thế

à? Mày định là gì? "

Lục Tấn Bằng không trả lời, chỉ trợn mắt nhìn cái mặt xấu xí ác độc

của đối phương.

Ông ta gườm gườm nhìn anh một hồi rồi bất ngờ giơ tay tát vào mặt

anh. Lục Tấn Bằng loạng choạng, người chao đi suýt ngã.

"Sao ông lại đánh nó?! " Bà mẹ quát chồng, rồi bước đến đỡ con trai.

Lục Tấn Bằng gạt tay bà ra, mặt đau rát nhưng vẫn căm giận nhìn bố dượng
như vừa rồi.

"Đúng, đúng là cái tâm trạng này. " Bố dượng bước về phía Lục Tấn

bằng, "Lúc này mày rất hận tao đúng không? Thế thì làm đi, ra tay đánh tao
đi! Cái thằng bố đần độn của mày không dạy mày thì tao sẽ dạy cho! "

Trong tối nay, Lục Tấn Bằng đã lần thứ ba nghe thấy ông ta mạt sát bố

mình là đồ bỏ đi, lúc này anh không chỉ muốn đánh mà còn muốn giết chết
ông ta. Nhưng chỉ là "muốn" thôi chứ anh không có gan và càng không có
bản lĩnh ấy. Ông bố dượng vóc người cao lớn, vai rôgnj, lưng dày như cánh
phản, nếu đánh nhau thật thì ông ta có thể đối phó với anh dễ dàng như bóp
chết một con kiến.

Bố dượng bước đến trước mặt Lục Tấn Bằng, cao hơn anh một cái

đầu, nhìn bộ dạng đáng thương "dám căm phẫn mà không dám hé răng"
của anh. Lát sau ông ta lắc đầu nói, "Con trai bà đúng là đồ vô tích sự. Tôi
khích nó như thế mà nó còn koong dam sra tay. Xem ra, nó sẽ chấp nhận
cái kiếp bị trấn lột, bị hà hiếp cả đời. Tôi hết cách, tôi không dạy nổi."

Lúc này, cách cửa phòng vệ sinh tầng trệt mở ra. Lục Hạo - con đẻ của

bố dượng, em cùng mẹ khác cha với Lục Tấn Bằng - bước ra. Lục Hạo năm
nay 12 tuổi, cũng cao to vạm vỡ như bố, dù kém Lục Tấn Bằng 10 tuổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.