TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 108

“Trong khi ở trong quân đoàn Salamander, mày phải lời tao.”

“Nếu anh muốn quản lý giờ tự do của tôi, tôi sẽ cho anh bị đông đá.”

Điều đó có lẽ không đúng. Nhưng vẫn có thể xảy ra. Chắn chắn nếu

Ender làm to chuyện ra, việc giới hạn giờ tự do có thể làm Bonzo mất chức
chỉ huy. Ngoài ra, còn có một sự thật là mấy sĩ quan hẳn đã nhìn thấy một
điều gì đó ở Ender, nên mới thăng chức cho cậu. Có lẽ Ender có ảnh hưởng
với các giáo viên đủ để làm cho người khác bị đông đá.

“Thằng chó,” Bonzo chửi.

“Không phải lỗi của tôi khi anh ra lệnh đó trước mặt mọi người,” Ender

đáp. “Nhưng nếu anh muốn, tôi có thể giả bộ anh đã thắng cuộc tranh cãi
này. Rồi sáng mai anh sẽ nói với tôi là anh thay đổi ý định.”

“Tao không cần mày bảo tao phải làm gì.”

“Tôi không muốn người khác nghĩ là anh đã thua. Anh sẽ không thể chỉ

huy như trước được nữa.”

Bonzo căm ghét cậu vì thế, vì lòng tốt đó. Dường như là Ender đang

cho phép nó một đặc ân được ra lệnh cho cậu. Khó chịu, nhưng nó không
còn cách nào. Không còn chọn lựa nào khác. Bonzo không hề nghĩ rằng đó
là lỗi của chính nó, đã cho Ender một mệnh lệnh vô lý. Nó chỉ biết Ender
đã đánh bại nó, và rồi còn chà đạp thêm bằng cách xử sự cao thượng.

“Sẽ có ngày tao đập mày,” Bonzo nói.

“Có lẽ,” Ender nói. Chuông báo hiệu giờ ngủ vang lên. Ender bước vào

trong phòng, trông có vẻ bị từ chối. Đánh bại. Giận dữ. Những đứa khác tự
suy ra kết thúc hiển nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.