TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 112

Tao có thể rút súng ra, Ender nghĩ, khi kẻ thù bước gần đến cửa. Tao đã

có thể rút súng, bắn một trong người bọn, và chúng sẽ trở thành quá ít để
mở cửa. Trận đánh sẽ hòa. Không có bốn người chạm vào bốn góc cửa, và
một người thứ năm để đi ngang qua cửa, Condor sẽ không chiến thắng.
Bonzo, thằng ngốc, tao có thể cứu mày khỏi bàn thua này. Có lẽ còn
chuyển bại thành thắng lợi, bởi bọn chúng chỉ ngồi đó, mục tiêu dễ dàng,
và chúng sẽ không kịp nhận ra phát súng tới từ đâu. Như thế đã đủ cho tao
bắn trúng.

Nhưng lệnh là lệnh, và Ender đã hứa sẽ tuân theo. Cậu hài lòng một

chút khi thấy bảng điểm ghi tên quân đoàn Salamander, không phải bốn
mươi mốt trọng thương hay tiêu diệt, mà là bốn mươi tiêu diệt và một bị
thương. Bonzo không hiểu, cho đến khi nó xem cuốn sách của thầy
Anderson và nhận ra đó là ai. Bị thương, Bonzo, Ender nghĩ. Tao vẫn có
thể bắn.

Cậu trông chờ Bonzo bước đến cạnh cậu và nói, “Lần tới, trong tình

trạng như thế, thì mày được bắn.” Nhưng Bonzo không nói gì cả cho đến
bữa sáng hôm sau. Tất nhiên, Bonzo ăn trong phòng ăn của chỉ huy, nhung
Ender chắc chắn là cái điểm số kỳ lạ sẽ làm rộn trong đó cũng như trong
phòng ăn của binh lính. Trong mỗi trận đấu không hòa khác, mọi quân lính
của bên thua trận đều bị tiêu diệt – hoàn toàn đông cứng – hay bị trọng
thương, nghĩa là có một phần cơ thể vẫn chưa đông, nhưng không thể bắn
hay gây thương hại cho kẻ địch. Salamander là quân đoàn duy nhất với một
người xếp loại Bị Thương Nhưng Hoạt Động.

Ender không giải thích gì cả, nhưng những binh sĩ khác của Đoàn

Salamander cho biết chuyện xảy ra làm sao. Và khi những người khác hỏi
câu sao không trái lệnh và bắn, thì cậu bình thản trả lời, “Tớ tuân theo quân
lệnh.”

Sau bữa sáng, Bonzo đi tìm cậu. “Mệnh lệnh vẫn giữ nguyên,” nó nói,

“mày đừng có quên đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.