TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 368

“Chúng ta thắng, Ender,” Bean bảo. “Anh có ở đó mà.”

“Cậu ấy chưa điên đến thế đâu, Bean. Ý cậu ấy là ai vừa mới thắng.”

Petra cầm lấy tay Ender. “Trên Trái Đất vừa mới đạt được thỏa thuận. Họ
đã thương lượng hằng ngày trời rồi. Cuối cùng họ cũng chấp nhận Đề xuất
Locke.”

“Cậu ấy không biết Đề xuất Locke-“

“Nó rắc rối lắm, như ý là I. F. sẽ tiếp tục tồn tại, chỉ là không còn bao

gồm Công ước Warsaw nữa. Thế nên đoàn lính thủy đánh bộ của Công ước
Warsaw sẽ về nhà. Tớ nghĩ Nga đồng ý đề xuất đó bởi vì họ đang có một
vụ nổi loạn của nô lệ. Tất cả mọi người đều có rắc rối. Khoảng năm trăm
người chết ở đây, nhưng trên Trái Đất còn tệ hơn.”

“Hegemon từ chức,” Dink bảo. “Dưới đó điên lắm. Ai mà quan tâm

chứ?”

“Cậu ổn chứ?” Petra hỏi, sờ trán cậu. “Cậu dọa bọn tớ. Họ bảo cậu điên

rồi, bọn tớ lại bảo họ điên rồi.”

“Tớ điên rồi,” Ender bảo. “Nhưng tớ nghĩ tớ ổn.”

“Cậu quyết định thế từ bao giờ?” Alai hỏi.

“Khi tớ nghĩ cậu sắp giết tớ, và tớ quyết định giết cậu trước. Tớ đoán tớ

vẫn là một kẻ giết người tận trong bản chất. Thế nhưng tớ vẫn thà sống còn
hơn là chết.”

Chúng cười và đồng ý với cậu. Rồi Ender bắt đầu khóc và ôm lấy Bean

và Petra đang đứng gần nhất. “Tớ nhớ các cậu,” cậu bảo. “Tớ muốn gặp các
cậu muốn chết.”

“Cậu nhìn thấy bọn tớ muốn chết,” Petra trả lời. Cô hôn má cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.