TRÒ CHƠI CỦA ENDER - Trang 78

máy tính của trường cứ đem đến những thứ mới, xây dựng một cái mê cung
cho người ta khám phá. Bạn có thể trở lại cảnh cũ, nếu muốn, trong một
thời gian; nếu bỏ chơi quá lâu, cảnh đó sẽ biến mất và một cảnh khác sẽ
hiện ra.

Có lúc cảnh vật rất vui vẻ. Có lúc rất hứng thú, và cậu phải thật nhanh

mới sống được. Cậu chết rất nhiều lần, nhưng cũng ổn thôi, trò chơi là vậy
mà, bạn phải chết nhiều mới chơi giỏi được.

Nhân thân của cậu trên màn hình bắt đầu từ một cậu trai nhỏ. Nó đổi

thành con gấu trong một khoảng thời gian. Bây giờ là hình của một con
chuột lớn, với hai bàn tay ngón dài, mảnh dẻ. Cậu cho nhân thân mình chạy
núp dưới các bàn ghế lớn. Cậu từng chơi với con mèo rất nhiều, nhưng giờ
đã chán ngắt rồi – quá dễ để tránh né, cậu biết tất cả các bàn ghế.

Lần này không chui vào hang chuột nữa, cậu tự bảo mình. Chán thằng

người khổng lồ lắm rồi. Một trò chơi ngu ngốc và mình không bao giờ
thắng được. Chọn cái gì cũng sai cả.

Nhưng rồi cậu cũng chui vào hang chuột, và đi qua cái cầu nhỏ trong

vườn. Cậu chạy tránh bọn vịt, và bọn muỗi hay thả bom – cậu thử chơi với
chúng nhưng chúng quá dễ, và nếu chơi với bọn vịt lâu hơn một chút, thì
cậu sẽ biến thành con cá, mà cậu chẳng thích điều đó chút nào. Biến thành
con cá gợi nhớ đến cảnh bị đông cứng trong phòng chiến đấu, toàn thân
cứng ngắc, chờ cho cuộc tập huấn kết thúc để Dap gỡ đông ra. Vì thế, như
thường lệ, cậu cho mình đi lên đồi.

Rồi đất bắt đầu lở ra. Những lần đầu cậu bị dính lại hết lần này tới lần

khác, bị đè bẹp dưới một đống bẩn thỉu chảy ra từ dưới chồng đất đá.
Nhưng bây giờ, cậu đã rành kỹ thuật chạy lên đồi ở một góc độ đặc biệt để
tránh bị đè bẹp, luôn tìm kiếm vùng đất cao hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.