TRÒ CHƠI NGUY HIỂM TỔNG TÀI TỘI ÁC TÀY TRỜI - Trang 1031

Cuối cùng mình vẫn đẩy cậu ấy ra, nhưng mà mặt mình rất đỏ. Tiểu Dận

đứng yên tại chỗ, hẳn là động tác cự tuyệt của mình khiến cậu ấy có cảm
giác bi thương. Mình bối rối giải thích với cậu ấy, rằng hai người không thể
như vậy, hành động như vậy chỉ xảy ra giữa hai người yêu nhau. Kết quả,
Tiểu Dận lại nhìn mình rất nghiêm túc rồi hỏi—— “Chẳng lẽ chúng ta
không thể làm tình nhân sao?”

Mình thật sự bối rối, có lẽ trong thế giới của Tiểu Dận về căn bản là

không hiểu rõ hàm nghĩa của tình nhân. Mình muốn giải thích rõ ràng với
cậu ấy nhưng cậu ấy vẫn cứ đứng yên như vậy, đôi mắt thoảng ý cười. Cậu
ấy cười thật ấm áp, ấm đến mức khiến mình không nhịn được muốn nhào
vào lòng cậu ấy. Nhưng rốt cục mình cũng kiềm chế được…

Bên môi Tiểu Dận toàn là ý cười dịu dàng, tiếng cười của cậu ấy cũng

rất nhẹ. Cậu ấy nói một câu: “Nhưng mà, Bạc Tuyết, tôi thích cô.”

Mình đứng chết chân tại chỗ, không biết là vì lời nói của Tiểu Dận hay

vẫn là tâm tình lo lắng của bản thân. Tiểu Dận rất đơn thuần, có lẽ cậu ấy
thích mình như thích một người chị gái. Hiện tại mình không thể phân biệt
rõ được tình cảm của Tiểu Dận, thậm chí bắt đầu từ lúc cậu ấy trưởng
thành, mình đã không đọc được tâm tư của cậu ấy.

Tiểu Dận không để ý đến lời nói của mình mà ôm lấy mình lên xe, lại

không xin phép mình đã tháo giày mình ra, xem xét vết bầm tím trên chân
mình. Cậu ấy không nói một câu nào, chỉ lấy tay ấn nhẹ vào vết bầm. Mình
có thể cảm nhận được ngón tay thô sần của cậu ấy, trong lòng không khỏi
đau đớn. Kéo bàn tay cậu ấy lại mình mới thấy được bàn tay ấy đầy những
vết chai. Chắc chắn đây là vết tích trong quá trình cậu ấy được Huyết Xà
huấn luyện, có khi là do cầm súng lâu ngày.

Còn nữa, mình không hề nghĩ bàn tay Tiểu Dận lại to như vậy, đủ có thể

bao trọn bàn chân của mình…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.