Hắn nhíu chặt đôi mày, hai mắt nhìn chằm chằm vào bản nhật kí trong
tay, mỗi trang qua đi, mày hắn nhíu càng chặt…
Đây là nhật kí của Bạc Tuyết. Hắn không hề nghĩ đến cô ấy còn có một
nơi ở Hongkong.
Mọi chuyện ghi trong nhật kí như mở ra dòng hồi ức của Lôi Dận, tuổi
thơ đen tối cùng cuộc sống tuổi thiếu thời. Dường như cũng chỉ có người
phụ nữ kia là tươi cười với hắn, tiếp cho hắn động lực để tiếp tục sống.
Tám tuổi, hắn nhớ mãi năm đó. Đó là năm chuyển biến lớn nhất trong
cuộc đời hắn. Cũng từ năm đó, hắn bước vào một con đường mà không thể
nào quay đầu được nữa, cho tới tận bây giờ.
Nhưng cho đến bây giờ hắn cũng chưa bao giờ hối hận.
Từ lúc hắn có nhận thức, lúc hắn chỉ có sói làm bạn, hắn uống sữa sói
mà sống, cũng là lớn lên trên lưng sói, là hắn đã nhớ bản thân mình giống
sói. Giống nhau bởi khi đối mặt với con mồi thì chỉ có điên cuồng cắn xé,
thậm chí thân thủ hay sức mạnh của hắn sau này cũng không kém gì loài
sói.
Hắn vốn cho rằng cả đời này chỉ có thể, vốn nghĩ rằng cả đời này tự
sinh tự diệt giống sói, nhưng vận mệnh đã an bài khiến hắn gặp được Huyết
Xà trong lần Huyết Xà lạc đường rừng. Vì thế, cuộc đời hắn như sang một
chương mới…
Bang phái của Huyết Xà chính là tổ chức Ảnh hiện nay. Cũng chính
Huyết Xà dạy hắn trở thành tên sát thủ máu lạnh, giết người không chớp
mắt. Hắn đối với máu hay cảnh giết chóc không hề áy náy hay chùn tay. Sở
dĩ là bởi chuyện này đối với hắn dễ như trở bàn tay.
Chính là...